Xuyên Thành Thái Y Trong Truyện Ngược Cẩu Huyết

Chương 7

Bốp, cơ thể nặng nề va vào cánh cửa, bàn tay nam nhân quá rộng, lúc che miệng đồng thời cũng bịt luôn mũi, không gian bị xâm chiếm, chèn ép, hành động bị áp chế hoàn toàn, đến bây giờ ngay cả hô hấp cũng rơi vào sự khống chế của nam nhân.

Hứa Vân Thanh chỉ cảm thấy trước mắt từng cơn tối sầm, chỉ có thể khó khăn lắm mới hít được chút không khí mang theo mùi vị nồng đậm của nam nhân qua khe hở ngón tay.

Không được, không ổn rồi.

Đùi trong bị chân nam nhân thúc lên, chỉ có thể nhón mũi chân mới miễn cưỡng đứng vững, l*иg ngực nam nhân áp sát vào l*иg ngực cậu, ngay cả phần háng cũng cọ sát vào nhau.

Tư thế quá tệ rồi, tệ hơn nữa là, con dao của nam nhân còn dí vào eo cậu, cơ thể bản năng kêu gào nguy hiểm, cảm giác nguy hiểm lại hòa lẫn với nhịp tim đập loạn xạ, dưới nỗi sợ hãi tột độ, não bộ trì trệ phân biệt không rõ, ngược lại sinh ra cảm xúc khác.

Hứa Vân Thanh cảm nhận rõ ràng một loại bản năng nào đó của cơ thể mình đang thức tỉnh.

Chết tiệt.

Khoảng thời gian này cậu toàn tâm toàn ý học thuộc sách thuốc, không có thời gian giải quyết vấn đề, tích tụ quá nhiều nên...

Mặt Hứa Vân Thanh đỏ bừng ngay lập tức, cậu đẩy mạnh hơn, nhưng sức lực nam nhân rất lớn, chút sức lực nhỏ bé của tiểu thái y tứ chi không chăm, ngũ cốc không rõ này trước mặt nam nhân căn bản không đáng kể, chỉ như châu chấu đá xe.

Ngoài cửa lại vang lên tiếng sột soạt khe khẽ, cửa chắc là đã đổi người.

Người mới đổi nói chuyện rất khách khí: "Đại nhân làm phiền rồi, xin hỏi ngài có thấy người nào khả nghi không?"

Hứa Vân Thanh căn bản không rảnh để ý bên ngoài, cậu đang cố gắng lùi lại hòng che giấu, tệ nhất là nam nhân như cảm nhận được gì đó, dường như khẽ nhướng mày.

Hứa Vân Thanh không biết lấy sức từ đâu ra, lại giằng được khỏi sự kìm kẹp của nam nhân, đáng tiếc chỉ trong thoáng chốc lại bị nam nhân trấn áp, chỉ kịp dùng móng tay cào lên cánh cửa tạo ra tiếng sột soạt nhỏ: "Ưʍ..."

Chết, chết nhục mất.

Cứu giá…

Tiếng động nhỏ này không ai nghe thấy, người bên ngoài sau khi không nhận được hồi âm thì hoàn toàn từ bỏ: "Đại nhân, nếu có phát hiện kẻ gian nào, xin hãy liên lạc với chúng ta bất cứ lúc nào."

Tiếng bước chân xa dần, chắc là đám cấm vệ kia cuối cùng cũng rời đi, khó khăn lắm mới đợi đến khoảng trống khi nam nhân thả lỏng, Hứa Vân Thanh không thể nhịn được nữa đẩy nam nhân đang đè lên mình ra, tham lam hít thở không khí trong lành.