Hứa Vân Thanh cậu…
Hoàn toàn không kinh ngạc chút nào.
Bổ sung một chút, Hứa Vân Thanh, hai mươi tuổi, bất ngờ xuyên vào một cuốn tiểu thuyết đam mỹ sắc hiệp cẩu huyết quỷ dị, trở thành thái y NPC trong đó.
Cốt truyện của cuốn này thực sự rất tầm thường, cơ bản là tập hợp đủ mọi thể loại cẩu huyết trên thị trường, hoàng đế ngu ngốc bắt nhốt tướng quân của mình, giam trong cung làm trò kim ốc tàng kiều, hàng ngày giày vò nhau trong đủ loại hiểu lầm rắc rối, móc thận móc gan móc tim.
Hiện tại hoàng đế đang ở giai đoạn yêu tướng quân mà chưa nhận ra. Theo dự đoán của Hứa Vân Thanh, cốt truyện cẩu huyết kiểu ngươi yêu ta nhưng ta không biết ngươi yêu ta, hiểu lầm ngươi không yêu ta này còn phải lặp lại mấy trăm chương nữa.
Điều này cũng làm khổ thái y bên trong, ngày nào cũng phải treo cửu tộc trên thắt lưng, run rẩy nối thận, nối gan, nối tim, nối dạ dày...
Đây còn chưa phải là thảm nhất.
Thảm nhất là:
Mấy vị Chương thái y, Lý thái y, Lưu thái y gì đó hoàn toàn không tồn tại, cả Thái Y Viện chỉ có một mình Hứa Vân Thanh cậu là người sống.
Dù sao thì NPC không quan trọng thế này đương nhiên là để một người đóng là đủ rồi.
Thôi đừng nói nữa, sắp rớt nước mắt rồi.
Đây mới chỉ là bắt đầu, trong nguyên tác lão hoàng đế không phải đang lên cơn thì cũng là đang trên đường lên cơn, tình tiết như hôm nay còn phải kéo dài ít nhất mấy trăm chương nữa.
Cứ thế này sớm muộn gì cũng bị lão hoàng đế diệt khẩu, Hứa Vân Thanh nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cũng nghĩ ra một cách đối phó…
Phải học, phải học như treo cổ đâm đùi, như đυ.c tường lấy sáng, như đốt đèn cày sách. Cậu phải tranh thủ thời gian đọc sách y, chỉ cần đọc không chết thì cứ đọc đến chết.
Xông lên!!
Xông lên!!!
Hứa Vân Thanh nắm chặt tay, cầm sách y lật thêm một trang nữa, ánh lửa bập bùng chiếu sáng đôi mắt cậu, có thể thấy rõ ý chí chiến đấu hừng hực bên trong.
"Báo! Vị nương nương ở An Khánh Cung lại thổ huyết rồi!" Một tiểu thái giám vội vã chạy đến trước bàn của Hứa Vân Thanh, lại phanh gấp thiếu chút nữa là đâm đổ cả bàn giấy, cao giọng nói: "Ngài mau đến xem... Ê ê? Thái y ngài sao vậy, sao sắc mặt ngài tệ thế?"
Hứa Vân Thanh mặt không cảm xúc, ném mạnh quyển sách y xuống đất.
Mẹ nó chứ, cái truyện thiểu năng này mau nổ banh xác đi!
Là thái y duy nhất trong cái hậu cung rộng lớn này, Hứa Vân Thanh gánh vác hy vọng phục hưng toàn bộ Thái Y Viện, có phục hưng được hay không không quan trọng, dù sao chỉ cần Hứa Vân Thanh chết một cái là Thái Y Viện tuyệt tự.