Ngay lúc này, một nam tử tóc bạc phong thái phi phàm bước vào, chỉ một cái vẫy tay, hàn khí lạnh thấu xương trong điện lập tức tiêu tan.
"Tổ sư thúc, sao ngài lại tới đây?"
Chưởng môn chân quân nhanh chóng tỉnh táo, vội vàng thi lễ với người tới.
Nhưng nam tử tới chẳng thèm để ý tới chưởng môn, thẳng bước tới chỗ Cố Vân Lam, nhìn nàng nói: "Ngươi có nguyện trở thành đồ đệ của ta không?"
Cả điện chấn động!
Cửu Hoa đạo quân, vị Kiếm Tiên đệ nhất Cửu Châu lại tự mình xuất hiện muốn thu một người vừa mới tu tiên làm đồ đệ?
Phải biết rằng, Cửu Hoa đạo quân hiện đã đạt tới Hợp Thể kỳ.
Hắn được coi là người có khả năng phi thăng cao nhất đại lục Cửu Châu trong vạn năm qua.
Một tay Hàn Sương kiếm pháp vô địch cùng cấp, từ khi đột phá Hợp Thể năm mươi năm trước, thế gian này không còn ai là đối thủ của hắn.
Dù Cố Vân Lam có là cực phẩm Băng linh căn hiếm có, cũng không tới mức khiến Cửu Hoa đạo quân tự mình thu đồ chứ?
Cố Vân Lam ấp a ấp úng mãi, nhìn Tĩnh Đồng chân quân rồi lại nhìn Cửu Hoa đạo quân, rất do dự.
Điều này khiến mấy vị phong chủ bên cạnh, bao gồm cả Tĩnh Đồng chân quân sốt ruột vô cùng, bọn họ chỉ muốn xông tới thay nàng nhận lời vị Cửu Hoa đạo quân này.
"Chẳng lẽ ngươi còn có điều gì lo lắng?"
Cửu Hoa đạo quân Phong Lăng Sương hơi nhíu mày, nhìn gương mặt quen thuộc của Cố Vân Lam.
"Mau nhận lời đi, tiểu nha đầu này còn do dự gì nữa?"
Tĩnh Đồng chân quân sốt ruột kéo tay Cố Vân Lam, sợ rằng tổ sư thúc Cửu Hoa nổi giận bỏ đi, thế thì nha đầu này sẽ thiệt thòi lớn.
"Tiểu nha đầu, hãy nghĩ về tâm ma của ngươi trên Vấn Tâm Lộ."
Phong Lăng Sương nhìn vẻ do dự của Cố Vân Lam, chỉ một cái đã nhìn ra lý do tiểu nha đầu này chần chừ, chỉ là tình nghĩa quá nặng mà thôi.
Được nhắc nhở, Cố Vân Lam như được khai sáng, linh đài bừng tỉnh, lập tức tỉnh táo lại.
Đúng vậy!
Con đường tu tiên là con đường của kẻ mạnh.
Dù nàng thích Tĩnh Đồng chân quân, nhưng cũng không thể để tình nghĩa trói buộc, như thế sẽ lung lay đạo tâm của mình.
Cố Vân Lam lập tức hành đại lễ: "Đệ tử Cố Vân Lam bái kiến sư tôn."
Gương mặt luôn lạnh lùng của Phong Lăng Sương cuối cùng cũng lộ chút mỉm cười.
Chỉ một thoáng sau, tay áo hắn vung lên, Cố Vân Lam thấy mình bị cuốn đi.
Phi trên tầng mây, chỉ trong chốc lát đã tới chân một ngọn núi, chính là núi Cửu Hoa.
"Căn nhà này chính là nơi ở của ngươi, trước giờ bản tôn chưa từng thu đồ đệ, căn nhà này là do sư phụ bản tôn để lại. Ta còn phải tu luyện, ngươi hãy tự ghi nhớ công pháp này, ngày mai ta sẽ tới kiểm tra tiến độ tu luyện của ngươi."