Hai mốc thời gian này không giống nhau đâu nhé! Diệp Sơ Hạ dựa theo bản đồ điện tử trên màn hình, ung dung đạp xe về nhà mẹ đẻ. Nhìn thấy cô không nhắc lại chuyện mang thai nữa, Tiểu Ngọt Ngào mới lén lút thở phào nhẹ nhõm.
"Không sao, không sao đâu!"
Dù gì thì Diệp Sơ Hạ cũng đã trở về rồi, mấy chuyện khác chỉ là chuyện nhỏ!
Hai cánh tay máy móc của nó chỉ vào nhau, bây giờ chỉ cầu mong trái tim Diệp Sơ Hạ đủ mạnh mẽ mà thôi...
Diệp Sơ Hạ đạp xe về đến trước cổng nhà, nhà cô nằm trong một khu tập thể, là một căn nhà riêng có sân nhỏ. Từ xa đã thấy một đám đông tụ tập ngay trước cổng.
Cô ngạc nhiên hỏi Tiểu Ngọt Ngào: "Chuyện gì vậy? Sao mọi người lại đứng trước nhà mình? Đây có phải nhà mình không?"
Tiểu Ngọt Ngào đáp: "Về lý mà nói thì không phải nhà chị, mà là nhà của chú Hai. Nhà bà nội chị có hai căn nhà có sân, một căn cho nhà chị, một căn cho nhà chú Hai. Nhưng vì ba chị mất sớm, mẹ lại không có việc làm hay thu nhập gì, đến tiền sửa nhà cũng không có. Nhà bị hư hỏng nặng nên bà nội đành bảo cả nhà chị dọn sang ở nhà chú Hai. Cũng chính vì thế, thím Hai mới xem mẹ chị như người ở, chuyện gì cũng bắt mẹ chị làm. Còn mình thì suốt ngày ngồi chỉ tay năm ngón, hành hạ mẹ chị và cả bà nội!"
Diệp Sơ Hạ ngạc nhiên hỏi: "Chẳng phải nhà là của bà nội sao? Sao thím ấy dám ức hϊếp bà?"
Tiểu Ngọt Ngào đáp: "Nhà là của bà, nhưng bà đã chia cho cả hai bên rồi. Thế nên giờ bà nội cũng coi như chẳng còn nhà. Vả lại, chú Hai sinh được đứa con trai khỏe mạnh duy nhất của nhà họ Diệp. Bà nội cũng phải nín nhịn mà chiều chuộng thím Hai thôi!"
Diệp Sơ Hạ dùng chân hất chân chống xe lên, khóa xe cẩn thận. Người đứng trước cổng thật sự quá đông, cô đẩy xe mãi vẫn không chen vào được. Cô đành mạnh tay tách đám đông ra, vừa vào đến cửa đã nghe tiếng một người phụ nữ hét lên đầy tức giận.
"Con gái bà thật là mặt dày, dám cướp chồng sắp cưới của con gái tôi, giả mạo thân phận để gả vào nhà Chiến! Phỉ nhổ! Đúng là xui xẻo khi gặp phải đứa con gái không biết xấu hổ như vậy! Tôi không để yên đâu! Tôi với mẹ con bà không xong đâu! Hai người cút ra khỏi nhà tôi đi!"
Ngay sau đó là tiếng khóc thút thít, yếu ớt của một người phụ nữ.
Dù Diệp Sơ Hạ đã quay về từ năm 2023 đến năm 1978, cô đã quên hết chuyện xảy ra trong quá khứ.
Nhưng khi nghe tiếng khóc ấy, cô lập tức nhận ra đó là mẹ mình!
Lửa giận bùng lên trong cô, gân xanh trên trán như muốn nổi lên. Thím Hai đúng là đổi trắng thay đen, rõ ràng là con gái bà ta giả mạo thân phận của cô để gả cho Cảnh Văn Hạo.
Vậy mà bà ta lại vu oan cho cô, nói cô cố ý giả mạo thân phận để gả cho Chiến Bắc Xuyên!
Ha! Trơ trẽn thì cô từng gặp nhiều rồi, nhưng trơ trẽn đến mức này thì đúng là hiếm thấy!
Cô kéo tay áo lên, xông thẳng vào đám đông, lớn tiếng quát: "Ai không biết xấu hổ? Thả mẹ tôi ra! Bà dám động đến mẹ tôi một ngón tay, tôi sẽ chặt đứt tay bà đấy!"
Nghe tiếng quát của Diệp Sơ Hạ, đám đông lập tức tản ra, nhường cho cô một lối đi.
Diệp Sơ Hạ chống nạnh, hùng hổ bước vào sân, một tay túm lấy cánh tay đang giơ lên của thím Hai - Tôn Quế Hương.
Tôn Quế Hương quay lại, thấy Diệp Sơ Hạ trở về như gặp phải quỷ.