Giữa thanh thiên bạch nhật, Mose không tiện bàn luận về đối thủ. Anh chỉ nói vậy vì quan tâm đến Thẩm Nhĩ.
Thẩm Nhĩ khẽ gật đầu, bước vào garage và hỏi ngay: "Ethan, dữ liệu vòng loại đâu?"
Thay một chiếc sơ mi trắng khác, Thẩm Nhĩ uống một ngụm cà phê. Vị giác đã được xoa dịu, nhưng tâm trạng thì không. Anh nhìn chằm chằm vào dữ liệu và biểu đồ trên máy tính bảng. Một lúc sau, anh hỏi: "Chris bị quỷ nhập à?"
Ethan chưa kịp trả lời thì đã thấy sếp mình ném mạnh chiếc máy tính bảng xuống bàn.
Thẩm Nhĩ bước đến cửa sổ, bóng lưng gầy guộc tỏa ra áp lực vô hình.
Theo lịch trình F1, vòng loại ngày thứ Bảy sẽ quyết định thứ tự xuất phát của cuộc đua ngày Chủ Nhật. Dù vị trí pole không đảm bảo chiến thắng, đó vẫn là mục tiêu mà đội nào cũng muốn. Chris, tay đua số một của McLaren, đang đứng thứ ba với 301 điểm, lại chỉ giành được vị trí thứ bảy trong vòng loại.
Sau hàng nghìn giờ phân tích và điều chỉnh trên máy tính, Chris liên tục mắc lỗi ba lần ở khúc cua số 7—nơi ít có khả năng xảy ra sự cố nhất!
"Alber," Ethan tiến lên, nhỏ giọng, "Anh có muốn nói chuyện với Chris không?"
"Nói chuyện?" Thẩm Nhĩ quay lại, gõ ngón tay lên màn hình. "Đường đua Monte Carlo rộng lượng với cậu ta chắc? Hay Gino của Mercedes sẽ đến an ủi cậu ta?"
F1— cuộc đua với thời gian, vượt qua giới hạn của công nghệ... đòi hỏi cả trí tuệ lẫn dũng khí.
Còn Chris chỉ là một thằng nhóc giận dỗi.
Điện thoại Ethan rung. Cậu liếc nhìn, rồi nói: "Chris muốn gặp anh. Cậu ấy đang đợi ở ngoài kia."
Thẩm Nhĩ nhìn ra cửa sổ. Qua đám đông, anh thấy Chris trong bộ đồ đua màu cam. Anh chàng vừa cởi mũ bảo hiểm, ôm nó vào lòng. Chris từng nhanh nhẹn như báo trên đường đua, giờ lại đứng lì một chỗ, mắt hướng lên văn phòng Thẩm Nhĩ.
Thẩm Nhĩ uống cạn cốc cà phê, ánh mắt lạnh như băng. "Không cần thiết. Trừ khi cậu ta thắng vào ngày mai."
Vì màn trình diễn tệ hại của Chris, Thẩm Nhĩ phải trở lại đường đua họp với đội ngũ kỹ sư. Lúc đi qua khu hậu cần, anh nghe thấy tiếng nước chảy từ phòng tắm.
Do giới hạn ngân sách, toàn bộ nhân viên đội đua đều ngủ lại trong khu vực trường đua.
Thẩm Nhĩ không định làm kẻ trộm nhìn, nhưng tiếng Trung lọt vào tai anh.
"Gặp rồi... Ừ... Chưa... Việc công ty cứ tìm thư ký Vương, tôi dặn rồi."
Giọng nói quen thuộc. Thẩm Nhĩ nhận ra ngay.
"Con cưng của trời" xuất hiện ở trường đua, ngay trong đội của anh. Thẩm Nhĩ có trách nhiệm đảm bảo an ninh cho đội.