Từ Điềm Điềm hít sâu, chậm rãi tăng lực, các ngón tay khéo léo di chuyển từ trước ra sau, từ trái sang phải, xoa bóp quanh khớp cổ tay rồi kéo dài đến ngón cái. Động tác của cô vừa đều vừa nhịp nhàng, khiến hơi ấm từ lòng bàn tay như thẩm thấu vào từng thớ cơ, lan đến cả cánh tay, làm anh chàng cảm thấy ấm áp dễ chịu.
Ban đầu, anh chàng giao pizza còn có chút đề phòng, nhưng chẳng mấy chốc, nét mặt anh ta dần giãn ra, trông như đang tận hưởng trọn vẹn. Khuôn mặt điển trai, rạng rỡ của anh ta bỗng trở nên thư thái, đầy sức hút.
Từ Điềm Điềm quan sát sắc mặt của anh ta, liên tục điều chỉnh lực ấn ngón tay. Thấy anh ta thoải mái như vậy, cô cũng yên tâm hơn.
Cô nheo mắt, liếc nhìn bức tượng Thần Tài vàng óng đang đặt trên bàn, khóe miệng khẽ nhếch lên.
“Nếu tay anh cứ để tình trạng này tiếp diễn, sẽ chuyển thành viêm bao gân mãn tính, lúc đó chỉ có cách phẫu thuật mới chữa được. Nhưng may là bây giờ vẫn còn cứu được. Tôi khuyên anh mỗi tuần nên đến đây hai lần, mua liệu trình mười buổi là khỏi ngay.”
Anh chàng giao pizza đang chìm trong cảm giác thoải mái, nghe vậy liền ngơ ngác ngẩng đầu lên.
Từ Điềm Điềm mỉm cười, nói tiếp: “Vì chúng ta có duyên như vậy, tôi sẽ giảm giá cho anh. Gói liệu trình gốc là 3.999, giờ tôi giảm còn 1.999. Mỗi lần tôi sẽ giúp anh xoa bóp huyệt đạo trong 20 phút, kết hợp với liệu pháp xông hương đặc biệt. Quá hời đúng không?”
Anh chàng định mở miệng từ chối, nhưng đúng lúc đó, khớp ngón cái bị cô ấn trúng một điểm đau. Ngay lập tức, một luồng nhiệt ấm áp lan tỏa khắp tay anh ta, ngọt ngào đến mức tê dại, khiến cả người anh ta như được thư giãn từ đầu đến tận xương sống.
“Á... được... được!” Cuối cùng, anh chàng giao hàng cũng rặn được một câu rõ ràng trong cơn khoan khoái.
"Được rồi, lần sau anh định khi nào ghé qua? Hôm nay thanh toán bằng thẻ hay..."
Từ Điềm Điềm còn chưa nói hết câu, nụ cười trên môi cô đã đông cứng lại, gương mặt thoáng vẻ kỳ quặc.
Cô cảm nhận được một cảm giác ngứa ngáy, như thể có thứ gì đó mềm mại cọ qua tay mình... Theo phản xạ, cô lập tức đưa tay ra chạm thử, và chạm phải một nhúm lông dày rậm!
Nóng hổi, hơi cứng cáp ở giữa, nhưng lại mềm mại và... còn biết động đậy!
Là một cô gái mắc chứng "nghiện lông" nghiêm trọng, Từ Điềm Điềm nuốt nước bọt cái ực.
"Ahaha, xin lỗi nhé, mỹ nữ, tôi chỉ hơi thoải mái quá nên lơ là thôi~" Chàng trai giao pizza gãi gãi mũi, nở nụ cười vô tội.
Từ Điềm Điềm cúi xuống nhìn, và ngay lập tức, cô thấy một chiếc đuôi lông xám mềm mại, mượt mà, đang vẫy qua vẫy lại vô cùng sống động...
Là một cái đuôi chó to và bông xù!
"!"
"Thanh toán bằng thẻ." Anh chàng giao pizza đứng dậy, cười tươi rói, còn cố tình lắc mạnh chiếc đuôi lông xù của mình một vòng, khiến nó xòe ra bồng bềnh như đám mây. "Dịch vụ ở tiệm cô thật sự tuyệt vời. Ba ngày nữa tôi sẽ quay lại, lần này sẽ mua luôn gói trị liệu 1.999 tệ."
Từ Điềm Điềm há hốc miệng, ánh mắt không rời khỏi chiếc đuôi mềm mại đang lượn lờ trước mặt. Cô cảm thấy đầu óc mình dần trống rỗng.
Trời ơi, muốn sờ quá, muốn vuốt quá đi!
Đây là sói hay là Husky vậy chứ!?
Nhận lấy thẻ từ tay anh chàng, Từ Điềm Điềm nhân cơ hội dùng mu bàn tay lén chạm nhẹ vào lớp lông dài. Cô phát hiện ra rằng mình không hề sợ hãi, ngược lại, trong lòng còn dâng lên một chút phấn khích.
Chạm được rồi!
Mềm mại quá đi~