Chính bản thân Ngu Nhung Nhung cũng không hiểu nổi sao mọi chuyện lại thành ra như thế này.
Tiết trời cuối thu, rừng cây nhuộm sắc rực rỡ. Mười tám ngọn núi của Ngự Tố Các hiện ra trùng trùng điệp điệp, thấp thoáng trên đó là chút sắc xanh còn sót lại, nhưng nhiều nhất vẫn là những mỏm đá kỳ dị và những rừng phong đỏ rực. Vài ngọn núi được bao phủ một lớp tuyết mỏng, tựa như mái tóc bạc của núi rừng, chỉ trong chớp mắt đã trôi qua một năm bốn mùa.
Trước kia, tất cả những cảnh sắc này đều tựa như thiên nhiên đang bảo vệ cho vùng tiên vực ba ngàn dặm này, và cũng là cảnh đẹp tuyệt mỹ của Ngự Tố Các.
Nhưng giờ tất cả đã trở thành chướng ngại vật trên đường chạy trốn của Ngu Nhung Nhung.
Nàng biết rõ mình không thể trốn thoát khỏi Ngự Tố Các, nhưng vẫn cố sức chạy về phía trước.
Trên bầu trời, hoa văn của những trận pháp Hộ Các phát ra ánh sáng u ám, che khuất hầu hết ánh mặt trời vốn đã mờ nhạt.
(Trận pháp Hộ Các: Trận pháp bảo vệ môn phái.)
Vô số kiếm khí và phù văn xé toạc không khí, cuồn cuộn hướng về một hướng.
Đó là những đồng môn năm xưa của Ngu Nhung Nhung, dưới mệnh lệnh của Các chủ, đang truy bắt phản đồ của Ngự Tố Các là nàng.
Một lần nữa, Ngu Nhung Nhung may mắn tránh được luồng khí bạo liệt từ trận pháp Hộ Các. Lúc này tóc tai nàng rối bời, đạo bào lấm lem bùn đất. Lúc trước, khi lén trộm sơ đồ bố trí của trận pháp Hộ Các để giao cho Ninh Vô Lượng, nàng đã lén nhìn qua và tình cờ nhớ như in nhờ khả năng ghi nhớ siêu phàm của mình, nếu không phải nhờ vậy thì với chút pháp lực ít ỏi của nàng, có lẽ nàng đã chết cả vạn lần rồi.
Dù vậy, giờ đây thân thể nàng cũng đã nhuốm đầy máu, như nỏ mạnh hết đà.
(Nỏ mạnh hết đà: Nghĩa là nỏ mạnh đã giương hết sức để bắn tên đi, đã đạt đến đỉnh điểm của sức mạnh nhưng lại không còn lực nữa. Có thể hiểu câu này dùng để hình dung tình trạng lực lượng, thể lực vốn mạnh nhưng nay đã suy kiệt, không còn phát huy được như trước nữa.)
Không, nàng làm gì có tư cách được coi là nỏ mạnh.
Ngu Nhung Nhung thở hổn hển, bước đi loạng choạng. Từ khi sinh ra, kinh mạch của nàng đã bế tắc, cả đời không thể bước vào cảnh giới Vạn Vật Sinh, thậm chí việc định hình kinh mạch nàng cũng không làm được. Dù cố gắng chiến đấu với với một tu sĩ Trúc Cơ, nàng cũng phải trả giá bằng việc phải đốt cháy đạo nguyên vốn đã ít ỏi trong cơ thể.
(Đạo nguyên: Là phần năng lượng gốc rễ của người tu luyện.)