"Thê chủ? Trách phạt sao?"
Tô Mộc Dao hơi nhíu mày, trong đầu bỗng vụt qua một đoạn ký ức.
Nàng chợt hiểu ra nàng đã xuyên không, xuyên đến một đại lục Thú Thế có trình độ văn minh nhất định.
Nguyên chủ vốn là người thừa kế của một quý tộc nơi Hoàng Thành, xuất thân hiển hách.
Thế nhưng sau khi phụ thân của nàng qua đời, có người đưa ra bằng chứng cho thấy ông từng cấu kết với Ma Thú, từ đó bọn họ bị tố cáo, nàng liền bị phán lưu đày.
Tại Thú Thế, khi thê chủ bị lưu đày thì các thú phu cũng bị liên đới, bị lưu đày theo.
Nguyên chủ vốn có mười thú phu, nhưng năm người trong số đó có bối cảnh, có năng lực, mỗi người đều có lòng riêng, liền cưỡng ép cắt đứt quan hệ phu thê.
Năm người còn lại không có năng lực ấy, chỉ đành theo nàng bị lưu đày đến bộ lạc Bắc La.
Trên đường lưu đày có kẻ muốn nàng chết, năm thú phu còn lại liều mạng bảo vệ nàng.
Cũng chẳng phải vì có tình cảm gì với nàng, bởi nguyên chủ chưa từng có quan hệ thực sự với ai trong số họ, chỉ có tiếng mà không có miếng mà thôi.
Năm thú phu bảo hộ nàng trên đường lưu đày đều bị thương rất nặng, lại chẳng hề được chữa trị.
Đến được bộ lạc Bắc La, nguyên chủ không chịu nổi hoàn cảnh nơi đây, lại ôm mối hận với những thú phu từng rời bỏ mình nên không ngừng roi vọt hành hạ năm người này.
Tiêu Tịch Hàn là thú nhân sói, nguyên chủ ưa thích khí chất lãnh đạm của hắn, cưỡng ép hạ dược muốn chiếm lấy hắn.
Trong lúc Tiêu Tịch Hàn phản kháng vô tình đẩy nàng một cái, nàng va vào vách tường chết ngay tại chỗ.
Nàng có thể cảm nhận được sự khác lạ trong thân thể, nguyên nhân cái chết của nguyên chủ là vì đã trúng độc từ trước.
Khi còn ở Thú Hoàng Thành, nàng đã bị người hạ độc, cho nên mới trở nên bạo ngược dễ giận.
"Huynh... huynh đứng dậy trước đi!"
Nàng đến từ mạt thế, không quen nhìn người khác quỳ trước mình.
Cũng chẳng hề có hứng thú với chuyện hành hạ người khác.
Nhưng Tô Mộc Dao phát hiện khi nàng vừa dứt lời, khí lạnh quanh người Tiêu Tịch Hàn lại càng thêm nặng nề.
"Tất cả đều là lỗi của Tịch Hàn, Tịch Hàn không nên đẩy thê chủ, xin thê chủ trách phạt!"
Theo lệ thường, mỗi khi Tô Mộc Dao càng nói lời ôn hòa thì sẽ càng điên cuồng ngược đãi bọn họ hơn, thậm chí còn liên lụy đến người vô tội.
"Nếu thê chủ không hài lòng với Tịch Hàn, có thể hưu Tịch Hàn, Tịch Hàn tuyệt không oán trách."