Trọng Sinh Mạt Thế: Vợ Yêu Của Quân Trưởng Bá Đạo

Chương 12

Hạ Mạt nhắm mắt lại, lập tức cảm nhận được sự khác lạ xung quanh, không khí vô cùng trong lành, còn có tiếng nước chảy róc rách.

Cô mở to mắt, nhìn cảnh tượng trước mắt, lập tức ngây người.

Những mảnh đất đen màu mỡ, hồ nước trong vắt nhìn thấy đáy, một căn nhà gỗ nhỏ, và một nhà kho lớn màu đen.

"Lẽ nào đây chính là bên trong không gian? Là loại không gian có thể chứa vật sống, có thể trồng trọt, lại còn có nước linh tuyền?"

"Chúc mừng cô đã đoán đúng." Một giọng nói vang lên.

"Đây là một không gian có thể chứa vật sống, có thể trồng trọt và có cả nước linh tuyền. Tuy nhiên, hiện tại cô chỉ có thể sử dụng các chức năng: chứa vật chết, chứa vật sống, dùng nước linh tuyền chữa thương, và bản thân cô có thể tiến vào không gian này, chỉ bốn chức năng đó thôi. Toàn bộ chức năng của không gian này chỉ dành cho huyết mạch nhà họ Lãnh sử dụng."

"Nếu cô có thể tìm được người thuộc dòng dõi trực hệ nhà họ Lãnh, để người đó nhỏ máu vào không gian, thì không gian này sẽ thuộc về cả hai người cùng sở hữu. Đến lúc đó sẽ có những chức năng mạnh mẽ thế nào, sau này cô sẽ biết. Nhưng ta có thể tiết lộ trước cho cô một chút, đó là khi đó cô có thể cho người khác cùng tiến vào không gian."

Huyết mạch nhà họ Lãnh? Họ Lãnh thì nhiều, Hạ Mạt bĩu môi nghĩ, nhưng ai biết ai mới là người mà nó cần chứ? Thật ra cô thấy hiện tại đã rất tốt rồi, có thể chứa đồ, trồng trọt, còn có nước linh tuyền chữa thương.

Ủa, mà vừa rồi là ai nói chuyện vậy nhỉ? Hạ Mạt nhìn quanh bốn phía, nơi này cũng đâu có ai khác đâu!

"Ta là tinh linh của cây bồ đề vạn năm. Mọi thứ ở đây đều dựa vào tinh thần lực của ta để duy trì. Thực lực của ta càng mạnh thì không gian này lại càng lớn nha!"

Lúc giọng nói ấy vang lên, Hạ Mạt nhìn theo hướng phát ra âm thanh. Phía sau mấy căn nhà gỗ, có một cây đại thụ che trời, cực kỳ to lớn, ít nhất phải năm người trưởng thành nối tay nhau mới ôm xuể.

Trên cây cành lá sum suê, còn treo khoảng hơn mười quả trông trong suốt như pha lê. Đặc biệt, trên ngọn cao nhất có treo một quả to bằng quả bóng rổ, trông vô cùng bắt mắt.

"Bồ đề này ăn được không?" Hạ Mạt nhìn những quả trên cây, mắt sáng lấp lánh. Ui! Cô đói rồi.

"Đương nhiên là ăn được, nhưng cô đừng nghĩ tới. Mấy quả này còn chưa đủ cho ta nhét kẽ răng nữa là."

Hạ Mạt cuối cùng cũng phát hiện giọng nói phát ra từ chính quả bồ đề siêu to trên ngọn cao nhất: "Ông là cái quả rất to kia à?"

"Đúng vậy!" Giọng nói đáp.

"Ta còn một khoảng thời gian nữa là có thể tu luyện thành hình người rồi, cho nên mấy quả này ta phải giữ lại tự ăn để bổ sung linh lực. Đợi sau khi ta tu luyện thành hình người, kết trái sẽ có thể cho cô ăn. Nhưng cơ thể cô bây giờ quá yếu, có thể thử nước suối bên kia xem. Nước suối đó uống ngon lắm đấy, hơn nữa tuyệt đối có lợi cho cơ thể cô."

Hạ Mạt mắt sáng rực lên, đi đến bên hồ nước nhỏ, vục một ít nước lên uống. Nước vừa ngọt vừa mát. Vừa uống nước vào, cô liền cảm thấy tinh thần sảng khoái gấp bội.

"Cô còn có thể tắm nữa." Giọng nói lại vang lên.

"Nước này có thể giúp cô cường thân kiện thể, đối với thai nhi trong bụng cô cũng trợ giúp rất lớn."

Đối với con trai có trợ giúp sao?

Nghe vậy, Hạ Mạt thấy hứng thú. Nhưng mà... tắm trong dòng nước mình dùng để uống... cảm giác thật là ghê ghê.