Đã gần hai năm kể từ khi Phó Ý thi đại học, cậu phải ép bản thân một chút mới có thể theo kịp tiến độ học tập ở đây.
“Còn chưa làm xong à?”
Phó Ý quay đầu lại.
Là bạn cùng phòng bia đỡ đạn của cậu, Khúc Thực.
Khúc Thực khoanh tay, gương mặt tuấn tú chẳng có biểu cảm gì, trông như một đại thiếu gia cao ngạo khó tính và lãnh đạm.
Nhưng Phó Ý ở chung với hắn ta lâu rồi, biết hắn ta thực ra không lạnh nhạt xa cách như vẻ ngoài.
Lúc hai người tình cờ cùng cho một con mèo ăn, mỗi người cầm một miếng bánh mì, nhìn nhau trừng mắt, băng giá giữa họ cũng tan đi.
Dù là bia đỡ đạn, nhưng trước khi nhân vật chính thụ và một trong những công mà hắn ta định quyến rũ xuất hiện, Khúc Thực thực sự giống một người bình thường, chẳng hề giống hình tượng trong sách.
Phó Ý tự thấy hiện tại cậu và Khúc Thực sống chung khá ổn.
“Ừ.” Phó Ý hơi áy náy: “Cậu định đi ngủ à?”
Cậu lặng lẽ điều chỉnh đèn bàn cho tối lại.
Khúc Thực bước lại gần, một tay chống lên mép bàn, khom người xuống, bóng của hắn ta bao trùm lấy Phó Ý, gần như ôm cậu vào lòng.
Hắn ta điều chỉnh lại ánh sáng đèn bàn về mức bình thường.
“Làm không xong thì thôi.” Hắn ta vẫn mặt không cảm xúc, giọng điệu cứng nhắc: “Chỉ mất năm điểm thường thôi mà.”
“À... để tôi cố thêm chút nữa.”
Phó Ý gãi mũi, Khúc Thực đã rút lại khoảng cách, tiện tay ném sang một hộp sữa, rơi trúng vào bài kiểm tra của Phó Ý.
“Cảm ơn.”
“Ngủ sớm đi.”
Cảm ơn bạn cùng phòng xong, Phó Ý lại tiếp tục chiến đấu với chuyển động tròn và định luật bảo toàn động lượng góc.
Khoảng nửa tiếng sau, cậu cuối cùng cũng điền đầy tờ bài, vội vã rửa mặt một chút, leo lên chiếc giường mềm mại đến mức quá đáng, mùi hương tinh dầu hỗ trợ giấc ngủ thoang thoảng quanh mũi, rất dễ chịu.
Đã qua nửa đêm, cậu cũng thật sự rất buồn ngủ, nhanh chóng chìm vào mộng.
Giấc mơ đêm nay có phần kỳ lạ, Phó Ý thấy mình đứng trong một không gian hồng nhạt như mộng như ảo, như thể đang giẫm lên mây, nhẹ bẫng. Cậu hắt hơi một cái, bất chợt nhận ra mình đang mơ.
Chẳng lẽ đây chính là giấc mơ sáng suốt* trong truyền thuyết?
*Giấc mơ sáng suốt (Lucid dream) là tình trạng chúng ta hoàn toàn nhận thức được trạng thái mình đang mơ hiện tại. Khi tỉnh giấc, bạn vẫn nhớ được những sự việc trong mơ cùng với suy nghĩ và cảm xúc của mình đối với câu chuyện trong mơ ấy. Trong một số trường hợp, bạn có thể điều khiển giấc mơ diễn ra theo ý muốn của mình.
Không gian xung quanh đột nhiên lóe lên những luồng ánh sáng neon hỗn loạn, phía trước Phó Ý xuất hiện một quả cầu phát sáng, lấp la lấp lánh, kèm theo là hàng loạt trái tim hồng và kim tuyến lấp lánh rơi xuống từ trên cao.
Cho người ta cảm giác kiểu... DokiDokiKiraKira.