Tiểu Đường Hóa Học

Chương 9

Thật nghèo!

Cậu vẫn phải tiếp tục vẽ để kiếm sống.

Trong tay cậu là bộ hoạt hình không có gì đặc sắc, vẽ ra cũng không có ý nghĩa gì. Trang Cửu Tích tùy tiện vẽ một đoạn, rồi lại suy nghĩ có nên kết thúc và chuyển sang một câu chuyện mới hay không.

Nhưng không có cảm hứng.

"Đông...", "Tùng tùng tùng..."

Âm thanh du dương từ chiếc đồng hồ cổ trong phòng khách vang lên, làm cho không gian trong biệt thự trở nên sống động.

Trang Cửu Tích thả con chuột xuống, xoa xoa tay đau nhức, rồi vô thức chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ để thưởng thức phong cảnh.

Trong hoa viên, những bông hoa mân côi nở rộ, lộ ra vẻ đẹp kiêu sa. Trên nền đá hoa cương của đình nghỉ, cậu cảm thấy có một bóng hình cao gầy đứng đó. Dưới ánh trăng, bóng dáng ấy càng trở nên mờ ảo.

Có người sao?

Thiếu niên giật mình, lập tức tỉnh táo lại, nhưng khi cậu nhìn kỹ thì bóng đen đã biến mất.

Có vẻ như tất cả chỉ là ảo giác.

"Thật sự là ảo giác sao?" Cậu lầm bầm: "Theo như quy luật trong phim kinh dị, giờ này mình không phải nên ra ngoài tìm hiểu thực hư sao, rồi bị một bóng ma nào đó tóm lấy cổ và treo lên ở chòi nghỉ sao?"

"..." Thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Trang Cửu Tích trầm tư một lúc, rồi rót một ly nước lạnh để tự an ủi.

Với âm thanh như vậy, cậu không còn tâm trạng để vẽ tiếp. Hơn nữa, không biết có phải do trời đã tối hay không, mà trong phòng bỗng dưng trở nên lạnh lẽo.

Cậu đứng dậy, bỏ bát đũa vào máy rửa bát.

Ngoài cửa sổ, bóng đen trong hoa viên dưới ánh trăng ngày càng dài, giống như một chất lỏng, từ từ lan tỏa lên những bông hoa mân côi, chậm rãi chảy vào trong phòng ăn qua khe cửa sổ.

Lầu một có diện tích rất lớn, bên trái là phòng khách kết hợp với nhà bếp và quầy bar, bên phải là một phòng ngủ cho người lớn, một phòng trẻ em và một thư phòng.

Trang Cửu Tích dọn hành lý vào phòng ngủ, nhìn qua phòng tắm xa hoa với bồn tắm mát-xa. Cậu muốn tận hưởng một chút, nhưng cảm giác buồn ngủ ập đến quá mạnh...

"Ngày mai sẽ tiếp tục khám phá." Cậu tự nhủ.

Trang Cửu Tích ngáp một cái, vận động cơ thể uể oải, rồi nhào xuống giường lớn mềm mại. Chỉ vừa nhắm mắt, cơn buồn ngủ đã kéo cậu vào giấc ngủ say.

Cậu cảm thấy mình đang ngủ rất say.

Nhưng giữa đêm, đèn trong phòng ngủ chớp tắt liên tục như bị chập điện, phát ra những tiếng kêu lách tách.

"A..."

Mắt của thiếu niên cảm thấy khó chịu, cậu chôn đầu vào chăn, đưa tay tìm công tắc đèn nhưng không thấy.

Nhiệt độ trong phòng càng lúc càng thấp, giống như đang ở trong một hầm băng lạnh giá.

Trang Cửu Tích cảm thấy tay mình lạnh cóng, cậu rút tay về trong chăn. Nhưng ánh đèn chớp tắt làm cậu không thể ngủ yên. Trong trạng thái mơ màng, cậu hé một mắt nhìn ra xung quanh.