TN90: Tôi Trọng Sinh Đổi Chồng Cũ Lấy Tám Căn Nhà

Chương 7.2: Tiền bồi thường đến tay

Em trai em gái của nó đều lớn thế rồi, việc gì cũng không làm. Mẹ nó chứ, con cái nhà nó là báu vật? Trân Châu nhà chúng ta là cỏ rác à, tôi nhổ vào!"

Chị dâu cả đi qua vỗ vỗ lưng Bạch Trân Châu: "Đừng khóc nữa, cha mẹ và chúng ta vẫn chống đỡ cho em mà."

Chị dâu hai tính nóng nảy, trực tiếp xắn tay áo: "Dù sao cũng ăn no rồi, chúng ta đi đón mẹ con Trân Châu về, rồi đánh thằng chó Bùi Hướng Dương một trận.

Cha, chúng ta gọi xe, tiện thể mang hồi môn của Trân Châu về, một cái ghế cũng không để lại cho nhà họ Bùi."

Bạch Trân Châu nước mắt lã chã. Đúng là cha mẹ anh chị dâu hiểu cô. Nhà họ Bùi, cô không muốn ở lại một khắc nào nữa.

Bạch Thành Tường lập tức đi ra ngoài tìm xe, nhà trưởng thôn có một chiếc máy kéo.

Bạch Trân Châu phải quay về trấn lấy giấy ly hôn, để người nhà ngoại trực tiếp đến thôn Đại Loan thu dọn đồ đạc. Khi cô lấy được giấy ly hôn rồi, sẽ mang đồ đạc và con trai về nhà ngoại.

Bàn bạc xong, Bạch Trân Châu đạp xe trở lại trấn.

Bùi Hướng Dương vẫn chưa đến, cô đem một túi lê vàng óng mà chị dâu cả đã chuẩn bị cho cô cho vị nữ đồng chí.

"Chị, đây là quả nhà trồng, chị mang về cho các cháu ở nhà ăn."

Cô lại lấy từ túi áo ra một gói Giác Tử đưa cho vị nam đồng chí. Nặn ra một nụ cười khó coi hơn cả khóc, ngồi xuống ghế đối diện.

Nam đồng chí thở dài: "Cô thông minh đấy, tiền cầm trong tay hơn tất cả."

Nữ đồng chí cũng động viên cô: "Loại Trần Thế Mĩ đó không cần cũng được, cô yên tâm, số tiền đó hắn không được thiếu cô một xu."

Bạch Trân Châu biết ơn rơi nước mắt: "Cảm ơn anh, cảm ơn chị, có hai người vì tôi mà làm chủ, tôi mới yên tâm."

Lúc này Bùi Hướng Dương chắc đã biết cô lấy mười vạn từ Hạ Lị Lị, tên tiểu nhân thất thường đó, bốn vạn bốn này chắc sẽ không dễ dàng đưa ra.

Đợi chưa đầy mười phút, Bùi Hướng Dương đã đến, tay vẫn cầm cặp công văn và điện thoại di động, bộ dạng rất oai.

Nữ đồng chí thấy hắn vào liền nói: "Mang tiền đến chưa? Đưa tôi đã, chúng tôi đếm rồi đưa cho phía nữ đồng chí."

Sáng nay Bùi Hướng Dương nói Bạch Trân Châu không biết chữ, nữ đồng chí tưởng cô không biết đếm chỉ biết viết tên mình, lo cô bị Bùi Hướng Dương lừa.

Bùi Hướng Dương liếc nhìn Bạch Trân Châu, cô cúi đầu, không nhìn hắn. Hắn lấy từ cặp công văn ra năm xấp tiền, đặt trước mặt hai vị đồng chí.