Cấm Tán Tỉnh Boss Trong Game Kinh Dị

Chương 13

Cảm xúc phấn khích ban đầu khi nhìn thấy người đẹp dần lắng xuống.

Từ nhỏ cậu đã được dạy phải sống vì người khác, có tinh thần hy sinh, không được sợ đau, không được sợ khổ, cần thiết thì phải từ bỏ bản thân để giúp người.

Cậu cứng nhắc mà máy móc tuân theo quy tắc đó, cho đến khi một người xuất hiện — nói với cậu rằng không phải ai cũng đáng để cứu, và từng bước dạy cậu cách đặt ra giới hạn.

Sau khi suy nghĩ rất lâu, cậu nghiêm túc đặt ra giới hạn của mình: Tình yêu, mạng sống, và hoa cúc trắng.

Nhưng lần đầu làm người, cậu vẫn chưa biết phân biệt ranh giới đó cụ thể ở đâu.

Vì vậy, người kia lại dạy cậu một điều: Nếu không phân biệt được ai tốt ai xấu, vậy thì — hãy gϊếŧ tất cả những kẻ làm tổn thương em.

Xuyên Bán Từ thu lại toàn bộ vẻ thân thiện và dịu dàng thường có trên người, khi không biểu cảm gì, trông cậu hơi đáng sợ.

Cậu giật phắt miếng bánh quy từ tay con rối: “Bánh quy, trả lại cho tôi.”

Cả con rối lẫn bình luận đều không ngờ Xuyên Bán Từ lại đột ngột trở mặt như vậy.

Con rối sững sờ một lúc, sau đó thét lên.

Tiếng hét sắc nhọn vang lên đột ngột như lưỡi dao cắt vào màng nhĩ, khiến đầu Xuyên Bán Từ đau như búa bổ.

Xuyên Bán Từ bịt tai, cau mày: “Im lặng.”

Ánh mắt con rối ánh lên vẻ oán độc, tiếng hét vẫn cứ vang lên chói tai không ngừng.

Xuyên Bán Từ một tay ôm đầu đang choáng váng, một tay mò mẫm trong phòng tối, bất ngờ chạm vào một cái khay bạc trên tủ đầu giường.

Cậu lập tức cầm lấy, không do dự vung cạnh khay mạnh mẽ đập vào đầu con rối.

Tiếng hét của con rối lập tức bị cắt đứt, nó dường như không ngờ Xuyên Bán Từ lại đột nhiên ra tay.

Như một đứa trẻ bị chiều hư, khi bị đánh không những không ngoan hơn, ngược lại gương mặt nó càng trở nên oán độc, nó hít sâu một hơi, định thét lên một tiếng còn sắc hơn nữa.

Nhưng cuối cùng nó không kịp làm vậy.

Trước khi kịp thét lên, mép khay bạc lại lần nữa giáng mạnh vào đầu nó.

Cú này làm con rối choáng váng, nhưng Xuyên Bán Từ vẫn chưa dừng tay.

“Cốp! Cốp! Cốp!”

Chiếc khay bạc trong tay Xuyên Bán Từ chẳng khác gì một cái rìu, từng nhát, từng nhát nện xuống đầu con rối.

Con rối cố giơ tay lên chống đỡ, nhưng cũng bị đánh không nương tay như đầu nó.

“Rắc!”

Là tiếng khớp tay con rối gãy vụn.

“Rắc!”

Là tiếng đầu nó vỡ nứt không chịu nổi lực va chạm.

Từ đầu đến cuối, vẻ mặt Xuyên Bán Từ vẫn vô cùng bình thản.

Ngay cả những khán giả đã quá quen với cảnh máu me bạo lực trên livestream cũng phải câm lặng, ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt — quá tàn bạo, quá sốc.

Ngón tay Xuyên Bán Từ thon dài như hành tươi, đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt, móng tay được cắt tỉa gọn gàng, không có chút sát khí nào.