Hướng Dẫn Sống Sót Trong Phó Bản Kinh Dị Kiểu Mỹ

Quyển 1 - Chương 1

Ba ngày trước, Tịch Thanh bị tai nạn xe hơi, tính mạng rơi vào nguy kịch.

Trước khi rơi vào hôn mê, cậu thoáng nghe một giọng nói máy móc vang lên.

[Chào mừng bạn mở livestream... zzz... rè... rè... thanh toán... điểm tích lũy...]

Tiếng nhiễu điện rè rè lạnh lẽo hòa lẫn với câu nói đó, Tịch Thanh không kịp trả lời, đến khi mở mắt ra thì đã tới một nơi kỳ lạ.

*

Giữa rừng sâu thăm thẳm, mùi cây cỏ ẩm ướt bốc lên nồng nặc, hơi ẩm trong không khí mỗi lúc một dày đặc, báo hiệu một cơn mưa lớn sắp trút xuống. Đoàn xe thám hiểm dài dằng dặc nối đuôi nhau, bánh xe lăn trên mặt đất gập ghềnh, khúc khuỷu.

"Thưa quý vị, chúng ta đã đến vùng hoang vu không người ở tại Khu vực 3, bang Xidana."

"Theo dự báo, tối nay trời sẽ mưa, vì vậy chúng ta cần tìm một nơi thích hợp để hạ trại nghỉ ngơi trước khi trời tối hẳn."

Trong đoàn xe, sáu người đàn ông cao lớn mặc đồ tác chiến huấn luyện đặc biệt đang trao đổi qua bộ đàm. Họ được trang bị vũ trang đầy đủ từ đầu đến chân, kính bảo hộ, mặt nạ, ủng dài không thiếu thứ gì, không để lộ một chút da thịt nào.

Giọng gã đội trưởng đội vệ sĩ trầm thấp, nặng nề, gợi cảm giác khó chịu như chính bầu không khí ẩm thấp, oi bức của bang Xidana. Mấy tay vệ sĩ này suốt chặng đường luôn căng mắt đề phòng tứ phía, tỏ rõ vẻ kiêng dè nơi này.

Tịch Thanh đang co người trên ghế sau chiếc xe địa hình đã được độ lại, len lén quan sát sáu gã vệ sĩ. Bọn họ ai nấy đều cao lớn, vóc dáng gần chạm tới nóc xe.

Ánh nhìn dò xét của Tịch Thanh quá lồ lộ, nên mấy gã vệ sĩ cũng thuận đà nhìn lại phía cậu.

Thấy vậy, Tịch Thanh vội kéo cổ áo lên cao, quay mặt đi hướng khác để tránh ánh mắt của họ. Bề ngoài cậu cố tỏ ra thản nhiên, nhưng đôi tay siết chặt thành nắm đấm đã tố cáo sự bất an trong lòng: “Rốt cuộc đây là cái nơi quái quỷ gì thế này?”

Sáu gã vệ sĩ thấy Tịch Thanh im lặng thì cũng không tiến tới bắt chuyện. Với họ, chỉ cần cậu ấm Tịch Thanh này đừng la lối đòi về như mấy ngày trước là được. Còn những chuyện khác, cậu có hơi cau có khó chịu một chút cũng chẳng đáng bận tâm.

Tịch Thanh tuyệt vọng nhắm nghiền mắt. Tình cảnh lúc này thật sự quá đỗi tồi tệ.

Cậu nhận ra mình đã xuyên thành một NPC làm bia đỡ đạn trong một bộ phim truyền hình nào đó.

Bộ phim tên là “Trò Chơi Du Lịch Mạo Hiểm”, thuộc thể loại phim nhiều phần với các câu chuyện độc lập.