Dẫn Đường Pháo Hôi Ác Độc Chỉ Muốn Từ Hôn

Chương 6

Ngày khai giảng đầu tiên, Học viện Quân sự Hoàng gia như thường lệ tổ chức đại lễ khai giảng, đến tối còn có tiệc chào đón tân sinh viên.

Là một trong những cán bộ hội học sinh, Lavelle đương nhiên cũng phải tất bật tham gia, còn bận đến mức chạy đôn chạy đáo đến hoa cả mắt.

Vất vả lắm mới hoàn thành xong phần đón tiếp và chuẩn bị cho lễ khai giảng, Lavelle thở phào khi nhìn đại diện tân sinh viên đang phát biểu trên sân khấu. Cậu quệt mồ hôi trên trán rồi hài lòng xoay người bước xuống, chuẩn bị đi thay bộ đồ đã đặc biệt chuẩn bị cho buổi tiệc tối nay.

Khác với thái độ qua loa khi phải đối mặt với vị hôn phu, Lavelle đã cực kỳ chăm chút cho buổi tiệc lần này.

Cậu đặt riêng một bộ lễ phục cao cấp ở phòng thời trang Cullinan, tới tiệm làm tóc nổi tiếng chuyên phục vụ minh tinh để tạo kiểu, thậm chí còn nhẫn nhịn tính thiếu kiên nhẫn của mình để nghiên cứu kiểu trang điểm đang thịnh hành dành cho người dẫn đường, điều mà trước đây cậu cực kỳ chán ghét.

Lavelle chưa bao giờ thích gây chú ý, lại càng ghét việc người khác chỉ chăm chăm nhìn vào gương mặt xinh đẹp của mình.

Nhưng lần này, cậu đành phải gác lại chút kiêu ngạo vô dụng đó, cố gắng chấp nhận tất cả những điều trước nay mình từng ghét bỏ và tất cả chỉ vì một người.

Người sắp tới, chính là vị Tứ hoàng tử lừng danh, điện hạ Lorenzo.

Lavelle nghĩ, cậu nhất định phải khiến người quyền cao chức trọng đó chú ý tới mình.

Và ngoại hình chính là lợi thế lớn nhất mà cậu có trong tay lúc này.

...

Lavelle mất gần một tiếng trong phòng thay đồ để trang điểm và chuẩn bị.

Đến tận khi sợi tóc cuối cùng cũng được vuốt ra sau gáy một cách hoàn hảo, cậu mới miễn cưỡng hài lòng với diện mạo của mình.

Nhưng Lavelle không buông chiếc lược trong tay, mà khẽ do dự, dùng tay kia vén nhẹ mái tóc che đi mắt trái.

Làn tóc xoăn bạc xõa dài trượt qua kẽ tay thon dài, ánh mắt Lavelle thoáng đấu tranh một lúc rồi cuối cùng cậu ném mạnh chiếc lược đi, làm đổ một loạt chai lọ trong phòng.

Thiếu niên với làn da trắng muốt và mái tóc bạc không thèm để tâm đến những món đồ vô tội vừa bị liên lụy, chỉ lạnh mặt vuốt lại bộ quần áo cho phẳng phiu, rồi không ngoảnh đầu mà rời khỏi phòng.

Hôm nay cậu mặc một bộ quân phục cổ điển trắng muốt. Thiết kế ôm sát tôn lên vòng eo mảnh khảnh, thêm chiếc thắt lưng sẫm màu thắt ngang, càng làm nổi bật vóc dáng mềm mại, uyển chuyển. Đôi ủng da cao đến gối ôm chặt lấy chân, khiến dáng người thêm phần cao ráo, thẳng tắp.

Trên tay cậu là đôi găng tay bóng loáng, khuy áo cài chặt nơi cổ tay, bọc kín từng ngón tay tinh xảo.

Trang phục rõ ràng toát lên vẻ thánh khiết và không thể xâm phạm, nhưng chỉ cần nhìn vào đôi mắt sóng sánh như ngấn nước, làn mi cong, bờ môi anh đào như luôn muốn hé mở cùng giọt lệ lấp lánh nơi khóe mắt, tất cả như hòa quyện lại, tạo nên một vẻ đẹp vừa thuần khiết vừa mang nét gợi cảm cấm dục.

Vấn đề không nằm ở quần áo mà là Lavelle, dù khoác lên người bộ gì thì cậu vẫn tự nhiên toát ra một thứ cảm giác đầy mê hoặc đến khó hiểu.

...

Lavelle nổi tiếng là có tính khí khó chịu trong toàn trường, từ phòng thay đồ đi tới đại sảnh yến tiệc có không ít học đệ học muội vừa trông thấy cậu đã nhanh chóng cúi đầu chào, bởi ai cũng biết cậu là người không dễ dây vào. Còn Lavelle thì chẳng buồn mở miệng đáp lại, chỉ thi thoảng ngạo nghễ gật đầu một cái.