Thấy hai mẹ con Doãn Nguyệt Hoa và Cố Nam chẳng hề tỏ ra muốn ngăn cản Thẩm Chi Bắc đi làm, không chỉ Đinh Tử Nghiên mà ngay cả Thẩm Chi Bắc cũng thở phào nhẹ nhõm.
Đinh Tử Nghiên nhanh chóng lấy từ cặp tài liệu ra một xấp dày các loại thư mời, đưa cho Thẩm Chi Bắc xem.
Trước đó Thẩm Chi Bắc từng tham gia một bộ phim nghệ thuật tranh giải do vị đạo diễn nổi tiếng – cũng là người nâng đỡ cô, nên đã gần một năm rồi cô không xuất hiện trên màn ảnh rộng. Nếu cứ tiếp tục trì hoãn mà không sớm sắp xếp lại công việc thì giá trị và mức cát-xê quảng cáo sẽ tụt không phanh.
“Chương trình truyền hình để trên cùng, quảng cáo nằm ở giữa, mời đóng phim thì ở dưới cùng. Ngoài ra còn mấy lời mời đóng phim truyền hình nữa.”
“Em chọn trước một cái chương trình thực tế đi, đã gần một năm rồi em chưa xuất hiện công khai, giờ cần tăng độ phủ sóng lại một chút. Các chương trình phỏng vấn thì để sau, đợi khi phim của đạo diễn Vương ra rạp. Đến lúc đó em phải đi talk show mệt nghỉ, nên giờ chị chưa lấy ra. Nhưng nếu em muốn, chị vẫn có mang theo vài cái để em lựa.”
“Còn mấy hợp đồng quảng cáo bị em dời lịch, bên đối tác cũng hiểu chuyện mấy ngày nay nên rất thông cảm, nhưng cũng cần sớm tiến hành quay chụp.”
Vừa nghe đến hai chữ “chương trình thực tế”, Doãn Nguyệt Hoa đã lập tức dỏng tai lên nghe chăm chú.
“Em biết rồi, từ mai em rảnh, lúc nào cần quay cũng được.” Thẩm Chi Bắc vừa nói vừa mở thư mời của chương trình ở trên cùng.
“Được, để chị liên hệ lại với bên đó, xác nhận lịch quay rồi báo lại em.” Thấy cô đọc kỹ, Đinh Tử Nghiên bèn giới thiệu luôn: “Chương trình này tên là "Cuộc Sống Như Thơ", do đài Mang sản xuất, năm nay là mùa ba rồi. Hai mùa trước đều rất hot, phong cách lành mạnh, nhẹ nhàng kiểu điền viên, chị thấy rất hợp với em.”
Dù Đinh Tử Nghiên nói vậy, Thẩm Chi Bắc vẫn cẩn thận xem hết cả thư mời, nắm rõ định vị và hướng đi của chương trình rồi mới gật đầu: “Được, vậy em chọn show này.”
“Vậy để chị trả lời lại cho ê-kíp chương trình.”
Biết tính Thẩm Chi Bắc đã chọn là không đổi, Đinh Tử Nghiên lập tức thu hết những thư mời còn lại vào cặp, để cô tiếp tục xem phần quảng cáo kế tiếp.
Doãn Nguyệt Hoa từ lúc nghe đến cái tên Cuộc Sống Như Thơ thì liền trở nên căng thẳng.
Căng thẳng đến mức khiến cả Cố Nam cũng nhận ra.
Đến khi nghe Thẩm Chi Bắc đã chọn xong, Đinh Tử Nghiên chuẩn bị liên hệ lại với ê-kíp chương trình thì bà mới chuyển từ căng thẳng sang... vui mừng.
Có gì đó...
Không ổn!
Trong đầu Cố Nam lập tức bật ra hai chữ to đùng.
Cô khẽ dùng khuỷu tay huých nhẹ vào tay mẹ, hỏi:
“Mẹ, hôm nay sao mẹ lạ lạ vậy?”
Doãn Nguyệt Hoa tất nhiên không thể nói thẳng với Cố Nam rằng bà cũng định để cô tham gia chương trình thực tế đó.
Phải đợi đến sát ngày ghi hình mới nói, như vậy mới phòng được chuyện cô vô tình để lộ sơ hở trước mặt Thẩm Chi Bắc. Bây giờ chỉ có thể giả vờ thản nhiên:
“Lạ cái gì mà lạ, mau cán tiếp vỏ bánh đi.”
Cái kiểu giọng thiếu kiên nhẫn đó, rõ ràng là mẹ chưa từng dùng với Thẩm Chi Bắc!
Cố Nam tròn mắt kinh ngạc.
“Đừng có giả vờ nữa.” Vẻ mặt giả trân của cô khiến Doãn Nguyệt Hoa không nhịn được vỗ nhẹ một cái lên tay cô: “Chút nữa Tử Nghiên cũng sẽ ở lại ăn sủi cảo, con lo cán nhanh lên đi. Mẹ gọi chị Lý tới phụ gói bánh.”
Trong lúc hai mẹ con đang nói chuyện, Thẩm Chi Bắc bên kia đã chọn xong hai hợp đồng quảng cáo, còn lại các kịch bản điện ảnh và truyền hình thì giữ lại để từ từ xem.
Theo lý thì tới đây là công việc đã xử lý xong, Thẩm Chi Bắc và Đinh Tử Nghiên có thể cùng ngồi lại gói bánh, trò chuyện với mọi người.
Nhưng Đinh Tử Nghiên vẫn còn điều muốn hỏi riêng, không tiện nói trước mặt mẹ con Cố Nam, nên cứ liên tục nháy mắt ra hiệu cho Thẩm Chi Bắc.
Thẩm Chi Bắc lập tức hiểu ý, đứng dậy nói: “Mẹ, con với chị Nghiên về phòng xử lý chút công việc nhé. Gói bánh thì để lần sau học tiếp với mẹ.”
“Học lúc nào chẳng được, lo đi làm đi.” Doãn Nguyệt Hoa cười vui vẻ đáp.
Thẩm Chi Bắc liền dẫn Đinh Tử Nghiên quay về phòng mình.
Vừa thấy cô khóa cửa lại, Đinh Tử Nghiên đã sốt ruột hỏi ngay: “Phòng này cách âm ổn không?”
“Rất tốt.” Thẩm Chi Bắc thấy dáng vẻ lo lắng của chị ấy thì lập tức trấn an: “Chị yên tâm, mẹ và mommy đối xử với em rất tốt.”
“Thế còn Cố Nam thì sao?”
“Cũng ổn... Chúng em ít khi đυ.ng mặt nhau, mà có gặp thì cô ấy cũng đối xử với em rất... lịch sự.”
Nói đến đây, Thẩm Chi Bắc khẽ cắn môi, lông mày nhíu chặt: “Chị giúp em điều tra Bạch Nhụy đi. Trợ lý trước đây của Cố Nam từng là bạn trai trong bóng tối của Bạch Nhụy, lọ thuốc dẫn dụ đó cũng là anh ta mua.”