Tu Tiên Cũng Biết Yêu Qua Mạng Sao

Chương 1: Ta thực sự nghèo đến vậy sao?

Trên chiếc bàn cũ kỹ, một ngọn đèn dầu phát ra ánh sáng mờ nhạt như hạt đậu.

Vẻ mặt của Lý Nhược Thủy có chút hoảng hốt. Đã mấy ngày trôi qua kể từ khi nàng xuyên đến thế giới này, nhưng vẫn chưa thể quen thuộc hoàn toàn.

Tốt thì tốt thật, dù sao kiếp trước nàng nằm liệt giường hơn mười năm, thân xác sớm đã như đèn cạn dầu.

Những niềm vui hiếm hoi đến từ trò chơi 3D trong khoang thực tế ảo. Còn bây giờ, khác hẳn với tung hoành trong thế giới ảo, nàng đã nhận được tấm vé trải nghiệm chân chính một thế giới tu chân.

Xuyên sách vừa là một loại giải thoát, vừa là một loại tái sinh.

Chỉ là cũng hơi nghèo một chút.

Chỉ có bốn bức tường trống rỗng, trong căn nhà đổ nát lạnh lẽo, thứ quý giá nhất chính là cái bình thuốc bạch ngọc trước mắt nàng. Bên trong đựng một viên đan dược chứa đầy nguyên khí đậm đà, nếu mang ra chợ bán, ít nhất cũng trị giá mười viên đan ngọc, tương đương với tiền lương một tháng của thân phận hiện tại của nàng.

Đối với một kẻ trắng tay như Lý Nhược Thủy mà nói, viên đan dược này thực sự là tài sản quan trọng. Nhưng đáng tiếc, nó lại tiềm tàng một mối họa trí mạng.

Thế giới này dựa theo cuốn tiểu thuyết có tên "Sau khi phát hiện linh sủng là Ma Tôn ta bỏ chạy", xây dựng nên một thế giới quan rộng lớn nhưng bị não yêu đương và cốt truyện phát triển lệch lạc kéo xuống, cuối cùng dẫn tới kết cục nát vụn không thể cứu vãn.

Đương nhiên, điều này không quan trọng. Toàn bộ tuyến nhân vật chính chẳng liên quan gì đến Lý Nhược Thủy nàng.

Trong cốt truyện, nàng chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt. Nếu cứ tiếp tục đi theo con đường mà số mệnh an bài, lúc này hẳn đã nằm thẳng cẳng rồi.

Vấn đề nằm ở chỗ viên linh đan này.

Viên linh đan này do một trong các nhân vật nữ chính của tiểu thuyết, Tạ Triêu Sanh, đồ đệ chân truyền của Thái Nhất, có lòng tặng cho.

Tạ Triêu Sanh là chân truyền của chưởng giáo Thái Nhất, Luyện Như Tố. Theo quy tắc của tông môn nơi đây, ngoài các đệ tử chân truyền được giữ lại, những người còn lại hoặc đạt tới Kim Đan để tốt nghiệp, hoặc thông qua khảo hạch trở thành phụ sư mới của tông môn.

Nếu dùng lời của thế giới cũ mà nói, Tạ Triêu Sanh là một sinh viên được đặc cách giữ lại trường, còn là loại thẳng tiến vào hàng ngũ chưởng giáo kia.

Bởi vậy, danh vọng của Tạ Triêu Sanh trong Thái Nhất Tông cực kỳ cao. Nàng vốn là một người dịu dàng như nước, thích làm việc thiện, thỉnh thoảng lại một lần tán hết tài sản.

Lần này, vận may từ trời rơi xuống đám tu sĩ ngoại môn của Thái Nhất Tông, Lý Nhược Thủy nàng cũng tình cờ nằm trong số đó.

Theo cốt truyện, khi các đồng đạo ngoại môn đều nghĩ đến chuyện đổi viên linh đan này lấy tiền tài, thì bản thể vì khát vọng trở nên mạnh mẽ đã nuốt chửng viên linh đan này. Kết quả, do không biết tự lượng sức mình, bị linh khí tinh thuần làm nổ tung cơ thể mà chết bất đắc kỳ tử.

Chuyện này kinh động đến tầng lớp cao tầng của Thái Nhất Tông, chưởng giáo Luyện Như Tố đích thân ra lệnh trách phạt Tạ Triêu Sanh.

Có thể Tạ Triêu Sanh không phục, cảm thấy tông môn đối xử quá khắc nghiệt với tu sĩ ngoại môn.

Trên thực tế, tông môn có suy tính của riêng mình. Linh đan được luyện chế bằng phương pháp đặc biệt, nếu công lực và tu vi không đủ, tu sĩ ngoại môn sử dụng linh đan sẽ chỉ trăm hại mà không có một lợi.

Nhưng mà Tạ Triêu Sanh lại cho rằng tất cả chỉ là cái cớ. Trước kia nàng cũng từng bố thí ở ngoại môn, chưa thấy ai xảy ra chuyện.

Khi nàng bị giam cầm, nữ chính thứ hai của tiểu thuyết, tương lai sẽ là Ma Tôn, Thương Lang, hóa trang lên sân khấu.

Lúc này, Thương Lang vẫn còn yếu đuối, bởi vì nội đấu trong ma đạo nghiêm trọng, nàng buộc phải trốn chạy, hóa thành một con rắn nhỏ ẩn náu trong Thái Nhất Tông, giả dạng làm linh sủng của Tạ Triêu Sanh.

Mặc dù chỉ là một con rắn nhỏ, nhưng cũng có thể khiến Tạ Triêu Sanh thoải mái.

Nhưng mà trong lòng Tạ Triêu Sanh đã có ánh trăng sáng. Nàng không phân biệt được giữa tình cảm sùng kính kiểu chim non và tình yêu, luôn theo đuổi ân sư Luyện Như Tố mà nàng chưa từng nhìn thấy mặt kia.

Sau đó, tiết mục ngươi truy ta đuổi giữa hai người yêu đương não tàn mở màn.

Lý Nhược Thủy không quan tâm đến ân oán tình thù của bọn họ. Nàng chỉ biết, viên linh đan trước mắt này, nếu ăn vào sẽ chết.

Nàng có thể đổi viên linh đan này lấy đan ngọc, nhưng nếu vô tình dính vào chuyện gì đó, lại trở thành bia đỡ đạn lần nữa thì phải làm sao?

Suy đi tính lại, Lý Nhược Thủy quyết định tự mình cắt bỏ bản thân ra khỏi cốt truyện.

Mạng sống là quan trọng nhất, còn chuyện tình yêu kinh thiên động địa, khϊếp sợ quỷ thần, khiến các tộc không yên của nữ chính thì có liên quan gì đến nàng?

Thế nhưng giữa ngoại môn và nội môn vẫn tồn tại một ranh giới rõ ràng.