Lý Sự Tung Hoành Thập Niên 70

Chương 4

Sau khi đăng ký xong Tống Tri Nam quyết định đi dạo phố, vừa đi vừa ngắm nghĩa khắp nơi.

Kiến trúc đô thị thời này mộc mạc đơn sơ, xung quanh đều là những công trình xám xịt dưới nền trời xanh biếc, phương tiện giao thông chủ yếu là xe đạp. Người đi đường ai nấy thân hình đều gọn gàng, mái tóc đen dày; trang phục theo phong cách giản dị, màu sắc thịnh hành là xanh lam, xám và xanh quân đội.

Nhà họ Tống thuộc tổ hợp khu dân cư nằm ở giao lộ giữa các nhà máy.

Phía trước là xưởng bông quốc doanh, nơi trụ cột gia đình Tống Thượng Tiến làm việc. Bên trái là nhà máy dệt, nơi mẹ là Lý Ngọc Hoa công tác. Bên phải là cơ sở chế biến thực phẩm. Còn trường học với bệnh viện xen kẽ chen chúc giữa các xí nghiệp.

Khu nhà ở của gia đình các cán bộ công nhân viên là từng khối vuông vức, nhà tập thể cao tầng, nhà trệt cấp bốn đều có cả.

Hai bên đường là các hợp tác xã cung ứng và tiếp thị, cửa hàng rau và cửa hàng tạp hóa.

Tất cả tạo nên một cộng đồng xã hội nhỏ khép kín.

Vừa đi dạo, Tống Tri Nam vừa nghĩ về con đường tương lai, ở thời đại này chỉ có ba phương thức: đi bộ đội, vào nhà máy, hoặc xuống nông thôn.

Cô phải tìm được một việc nào đó, xưởng bông hay xưởng dệt đều ổn, khi có việc cô sẽ xin vào ở ký túc xá. Sau đó xoay bằng được cách tách hộ khẩu ra ở riêng, như thế mới thoát khỏi nhà họ Tống.

Trước khi làm được tất cả những điều trên, cô vẫn tạm kẹt lại ở căn nhà đó. Tuy cô có thể chấp nhận sống tạm bợ nhưng nhất quyết không chịu nhịn. “Ấm ức” và “chịu thiệt” vĩnh viễn không có trong từ điển của Tống Tri Nam này.

Dạo một lúc thì bụng bắt đầu réo, thấy bên đường có nhà hàng quốc doanh, Tống Tri Nam lập tức bước vào gọi một bát sữa đậu nành và hai cái bánh quẩy.

Sữa đậu nành thơm phức không tạp chất, quẩy thì giòn rụm, được ngon miệng nên Tống Tri Nam rất hài lòng.

Ăn no uống đủ, cô vừa định đứng dậy thì đυ.ng phải chị hai của mình là Tống Tri Hạ cùng một người đàn ông rất xấu đang bước vào. Người nọ vừa lùn vừa gầy, mũi tẹt mặt phẳng lì như vợt bóng bàn, còn đôi mắt thì như thể ai lấy đũa chọc đại ra hai lỗ.

Tống Tri Nam liếc sang chị mình với ánh mắt thương cảm, để không phải xuống nông thôn mà chị chấp nhận hi sinh đến mức này, thật sự đáng khâm phục.

Tống Tri Hạ cũng thấy em gái thì sửng sốt. Nhà họ đông con nên sống không dễ dàng, bố mẹ rất hà tiện vì vậy chẳng mấy khi ba chị em gái được cho tiền riêng. Thế thì em tư lấy tiền với phiếu từ đâu mà ăn uống ở đây?

Chả nhẽ bố mẹ vì áy náy nên lén bù đắp cho nó?

Tống Tri Hạ vừa định dò hỏi thì chồng của cô, Trần An Hoa ồm ồm lên tiếng: “Tri Hạ, đây là em gái của em à?”

Tống Tri Hạ liền nở nụ cười tươi rói, đáp lanh lảnh: “Đúng thế đây là em tư trong nhà, Tri Nam. Tri Nam, đây là… anh Trần của chị.”

Đáng lẽ phải gọi là anh rể, nhưng họ mới chỉ đăng ký kết hôn chứ chưa làm tiệc cưới, Tống Tri Hạ cảm thấy như thế vẫn chưa đủ chính thức.

Tống Tri Nam chỉ nhẹ gật đầu với Trần An Hoa, coi như đã chào hỏi: “Hai người ăn đi, em về nhà đây.”

Tống Tri Hạ còn chưa kịp đáp thì Trần An Hoa đã nhiệt tình mời: “Em tư đừng đi vội, ở lại ăn thêm với bọn anh chút đã.”

Trần An Hoa thấy Tống Tri Nam trông cũng ưa nhìn thì ngay lập tức nảy ra ý đồ muốn giới thiệu cô cho em họ mình.

Chẳng là anh ta có một đứa em họ, phải cái nó vừa xấu lại tai tiếng, tuy nhà không đến nỗi nhưng những cô gái có điều kiện đều chê, vì vậy chỉ có thể kiếm người thấp hơn để lấy.

Trần An Hoa vẫn thấy gia cảnh của cậu ta là một điểm cộng to lớn, anh ta cho rằng như vậy thì thay vì để lọt vào tay người ngoài, chi bằng để em vợ mình hưởng. Anh tự thấy bản thân đúng là anh rể nhiệt tình tận tâm.

Tống Tri Hạ cũng đã nghe Trần An Hoa nói qua việc muốn tìm vợ cho em họ, giờ thấy anh ta sốt sắng như vậy thì ngay lập tức hiểu ý.

Vả lại thì dù em họ của chồng mình có xấu nhưng gia đình cũng khá, nếu em tư chịu lấy thì khỏi phải xuống nông thôn rồi. Nói thật, trong lòng cô cũng không muốn em gái phải đi về nơi thiếu thốn, tuy chị em trong nhà không quá thân thiết, nhưng vẫn là máu mủ ruột già mà.

Nhưng bảo cô hi sinh vì em thì không đâu. Dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, cô cũng sẽ lo cho mình đầu tiên.