Sau Khi Bé Xinh Đẹp Đáng Thương Được Daddy Cưng Chiều

Chương 4

Nhưng Mộ Cảnh Dật không có ý định vạch trần lời nói dối của cậu.

Mãi không nghe thấy tiếng nói, chú mèo con dè dặt ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo của người đàn ông thì lại lập tức cúi đầu xuống.

Tay cậu đặt lên gáy mình, chỗ thịt mềm nhô ra.

Miếng dán ngăn mùi tin tức tố đã ướt không còn tác dụng mấy, mùi kem sữa nồng đậm quanh quẩn giữa mấy người.

"Vậy tiên sinh ơi... ngài có thể chấp nhận tin tức tố của em không ạ? Mùi kem sữa, có thơm không ạ?"

"Thơm, tôi thích bánh kem."

Mộ Cảnh Dật dùng giọng nói bình tĩnh nhất để nói ra những lời không hề hợp với hình tượng của mình.

Trợ lý Giang Kha Ngôn bên cạnh đã được huấn luyện bài bản, vào những lúc thế này chỉ biết cúi đầu mím môi nín cười, cố gắng không phát ra một tiếng động nào.

Anh ta không thể hình dung nổi cảnh tượng tổng giám đốc tập đoàn Mộ thị, người khổng lồ trong giới kinh doanh thường xuyên khiến đối thủ trên thương trường phải khóc ròng, lại đứng ở đây nói mình thích bánh kem, nó kỳ lạ đến mức nào.

"Vậy em..."

Chú mèo con căng thẳng che lấy gáy mình, tránh để mùi kem sữa trở nên quá nồng đậm ngọt ngào, có vẻ hơi ngấy.

"Theo tôi về nhà nhé?"

Dù đang ở vị thế tuyệt đối, Mộ Cảnh Dật vẫn giữ thái độ hỏi han ôn hòa.

Chú mèo con quá căng thẳng bất chợt thở phào nhẹ nhõm, khẽ thở ra hơi thở mà mình đã nín lại.

Cuối cùng cậu cũng nặn ra được một nụ cười gượng gạo, vết nước mắt và nước mưa trên mặt vẫn chưa khô, vành mắt sưng đỏ cong lên thành một nụ cười, ngược lại càng trông vụn vỡ đáng thương hơn.

"Cảm ơn tiên sinh... Em sẽ, cố gắng thể hiện thật tốt."

Cậu không biết mình phải thể hiện cái gì, chỉ nghe người trong nhà máy dạy bảo, cậu phải ngoan ngoãn làm một vật chứa tin tức tố, hoặc một món đồ chơi cho chủ thuê tiêu khiển.

"Thưa ngài, bên nhà máy cần phải làm thủ tục đăng ký..."

Người bảo vệ Beta đứng bên cạnh đúng lúc bước ra lên tiếng.

Mộ Cảnh Dật đưa ô cho chú mèo con, lấy miếng dán ngăn mùi dự phòng từ trợ lý.

"Bé con, em tên gì?"

Chú mèo con hai tay ôm lấy cán ô, những ngón tay lạnh lẽo dần dần lấy đi hơi ấm còn sót lại trên đó.

"09, em không có tên, bọn họ đều gọi em là số 09."

"09... Tôi đặt cho em một cái tên, gọi em là Ninh Cửu được không? Ninh trong ninh tĩnh*, Cửu trong bội cửu*."

(*Yên tĩnh; Miếng ngọc đẹp dùng làm đồ trang sức)

Cửu là một loại ngọc đẹp, là từ tốt đẹp nhất cùng cách phát âm mà Mộ Cảnh Dật có thể nghĩ ra lúc này.

Chú mèo con cũng không hiểu là chữ Cửu nào, chỉ biết gật đầu lia lịa.