Hải Đảo Sinh Tồn: Thiên Kim Thật Luôn Thống Trị Bảng Xếp Hạng

Chương 8: [Băng Diệu Chi Hoàn]

Tần Trăn trong lòng hoảng hốt, vội vàng chạy vào nơi trú ẩn, dùng [Cỏ tranh] x2, [Gỗ] x1 nhóm một đống lửa. Bên trong nhà gỗ sáng hẳn lên, lúc này mới xua tan được cảm giác nguy hiểm bao trùm.

Ban đêm bên ngoài thật sự quá nguy hiểm!

Tần Trăn quyết định, sau này nhất định phải trở về nơi trú ẩn sớm hơn, không thể về sát giờ như vậy được nữa.

Tuy rằng hiện tại là 5 giờ trời tối, nhưng sau này liệu có luôn là 5 giờ không?

Tần Trăn không dám đánh cược.

Tần Trăn theo thường lệ đổ phần nước khoáng còn thừa ban ngày vào nồi vỏ dừa, cho chỗ [Thịt tôm] x200g, [Thịt cua] x100g vừa nhận được cùng với [Rong biển] x1 vào nấu chung.

Rong biển vốn đã có vị mặn nên không cần thêm gia vị nữa.

Cô lại lấy [Thịt cá lóc 1kg] x1 ra, xiên vào một que gỗ sạch rồi đặt lên trên đống lửa để nướng.

Vừa nướng vừa rắc chút gia vị, rất nhanh mùi cá nướng thơm lừng đã lan tỏa.

Tần Trăn một bên ăn cá nướng, một bên húp canh hải sản.

Canh hải sản chỉ bỏ thêm rong biển mà hương vị lại tươi ngon ngoài dự đoán. Ăn xong, cô lấy thêm hai quả [Dâu tây] làm món tráng miệng.

Ăn uống no đủ, Tần Trăn liền mở giao diện trò chuyện.

Bách Diệp Song: [Cả nhà ơi, có ai cảm thấy hôm nay nhận được vật tư nhiều bất thường không?]

Ngươi Thật Là Đói Bụng: [Hình như vậy thật, số rương câu được cũng nhiều hơn hôm qua.]

Ta Là Âu Hoàng: [Tôi cũng thế, hôm nay câu được tám cái rương, còn có hai cái [Rương Sắt Đen], với lại còn có một con gà rừng đột nhiên lao đầu vào đá chết ngay trước mặt tôi.]

Nam Kha Nhất Mộng: [Trời đất Âu hoàng, thế này thì quá ảo rồi.]

Thư Trung Tự Hữu Hoàng Kim Ốc: [Sao khoảng cách giữa người với người lớn thế nhỉ, tôi đến giờ còn chưa biết [Rương Sắt Đen] trông như thế nào...]

Nam Kha Nhất Mộng: [Bạn không cô đơn...]

Bách Diệp Song: [Trên lầu +1]

Tiểu Mê Hồ: [Trên lầu +2]

[...]

Lạc Diệp: [Trên lầu +10086]

Tiểu Cẩm Kê: [Sao tôi cứ cảm thấy có gì đó không ổn nhỉ, hệ thống có phải chuẩn bị giở trò gì đó không?]

Tìm Nam Nhân Mà Gả: [Tôi cũng thấy không ổn lắm, hệ thống làm gì tốt bụng thế được.]

Lưu Phương: [Đừng nói giật gân thế chứ, chắc là hệ thống thấy chúng ta vật tư ít quá, sống khổ quá rồi, nên mới thả nhiều thêm một ít thôi.]

Hồng Lí Ngư: [Đúng vậy, hệ thống sao lại đối xử tệ với chúng ta được? Nó vẫn luôn cung cấp vật tư cho chúng ta mà, chẳng phải là muốn chúng ta sống sót sao?]

[...]

Nhìn đến đây, Tần Trăn cũng ngạc nhiên, xem ra vận may của mọi người hôm nay đều rất tốt, đây chắc chắn không phải trùng hợp.

Lại liên tưởng đến hôm nay là ngày cuối cùng của thời gian bảo vệ tân thủ, trong lòng Tần Trăn đột nhiên dâng lên cảm giác bất an.

Cô không tin hệ thống thật sự tốt bụng như vậy, cô cảm thấy hệ thống có khả năng đang ủ một chiêu lớn, không lẽ ngày mai sẽ bắt đầu giảm mạnh lượng vật tư?

Lúc này, kênh trò chuyện lại cãi nhau.

Xuyên Lưu Bất Tức: [@Ngươi Thật Là Đói Bụng @Tìm Nam Nhân Mà Gả, hai người các người buổi chiều xúi giục người khác chủ động tấn công quái vật, giờ tôi bị thương, HP chỉ còn 10 điểm, các người đúng là đồ yêu tinh hại người! Nếu không phải hai người, tôi căn bản sẽ không chủ động tấn công quái vật!]

Ngươi Thật Là Đói Bụng: [Đại ca, tôi chỉ là đề nghị thôi OK? Có đi hay không là do chính bạn lựa chọn mà? Thế này cũng đổ lỗi cho tôi được à?]

Yến Tử Nam Phi: [Anh ta nói cũng có lý đó, nếu không phải đề nghị của bạn, người ta căn bản đã không có ý định đó.]

Xuyên Lưu Bất Tức: [Tôi mặc kệ, hai người các người mỗi người bồi thường vật tư tương đương một [Rương gỗ] cho tôi.]

Tìm Nam Nhân Mà Gả: [Nói nhảm gì thế? Tôi bảo bạn đi thu hoạch vật tư, không phải bảo bạn đi chết. Chính bạn đánh không lại quái vật là do bạn vô dụng, trách người khác được sao? Đều là người trưởng thành cả rồi, phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình, đừng có hơi tí là đổ thừa.]

Xuyên Lưu Bất Tức: [Các người hại tôi suýt nữa thì chết, chẳng lẽ không nên bồi thường cho tôi sao?]

Lưu Phương: [Hai người cứ bồi thường cho cậu ta đi, cậu ta nói cũng không phải không có lý.]

Hồng Lí Ngư: [Đúng vậy, mọi người đều là đồng bào, giúp được thì cố gắng giúp đi.]

Tìm Nam Nhân Mà Gả: [Ha hả, Lạc Sơn Đại Phật nên để các người làm thì hơn.]

Ngươi Thật Là Đói Bụng: [Ồ, vậy bạn đem vật tư của mình cho cậu ta đi.]

Hồng Lí Ngư: [Việc này thì liên quan gì đến tôi? Là các người hại người ta bị thương chứ có phải tôi đâu.]

Ngươi Thật Là Đói Bụng: [Việc gì tôi phải chịu trách nhiệm cho hành vi của người khác? Thực tế cậu ta cũng có thể không đi, đó là lựa chọn của chính cậu ta.]

Tìm Nam Nhân Mà Gả: [@Xuyên Lưu Bất Tức, bạn có chết thật đi nữa thì liên quan gì đến tôi? Tôi chính là không đưa vật tư cho bạn đấy, bạn làm gì được tôi nào?]

Xuyên Lưu Bất Tức: [Các người... Các người quá ác độc!]

Hồng Lí Ngư: [Đấy, sao các người có thể đối xử với đồng bào của mình như vậy?]

Ngươi Thật Là Đói Bụng: [Các người cứ nói tiếp đi, dù sao chúng tôi cũng chẳng mất miếng thịt nào.]

Xuyên Lưu Bất Tức: [Các người...]

[...]

Tần Trăn cười khẩy một tiếng, đây chính là lý do cô không tham gia phát biểu trên kênh trò chuyện.

Bạn nói đúng, người khác có thể sẽ không cảm kích, nhưng lời nói của bạn gây hại cho người khác, họ chắc chắn sẽ tìm đến bạn, thậm chí còn đòi bạn bồi thường.

Đây là thói hư tật xấu của con người, ích kỷ. Hơn nữa đây là trò chơi sinh tồn, tối kỵ nhất chính là làm thánh mẫu. Người ta chết sống thì liên quan gì đến mình? Bản thân có sống sót được hay không còn chưa biết.

Không xem kênh trò chuyện nữa, Tần Trăn bắt đầu kiểm kê lại vật tư của mình.

Lúc này mới phát hiện mình còn một cái [Rương Sắt Đen] chưa mở, không khỏi tràn ngập chờ mong. Vật tư trong chiếc rương rớt ra từ Trúc Diệp Thanh thật sự khiến cô quá hài lòng.

Không biết chiếc rương phần thưởng của hệ thống này thì thế nào? Chắc sẽ không kém hơn cái kia chứ.

[Sách kỹ năng hệ Băng] x1, [Pháp trượng Tinh Thần (Lục)] x1, [Bồn cầu tự hoại tự động] x1, [Ngọc Thuộc tính] x3, [Thẻ mở rộng ba lô] x3.

[Sách kỹ năng hệ Băng: Băng Diệu Chi Hoàn. Kỹ năng khống chế đơn thể, trúng mục tiêu sẽ bị đóng băng ba giây, đồng thời gây 5 sát thương mỗi giây. Tiêu hao 30 MP. Thời gian hồi chiêu: 10 giây. Giới hạn người chơi thuộc tính Băng học tập.]

[Pháp trượng Tinh Thần (Lục): Công kích +30. Có thể thi triển kỹ năng phép thuật. Độ bền: 300/300.]

[Bồn cầu tự hoại tự động: Bồn cầu thần kỳ không cần bể nước và điện.]

[Ngọc Thuộc tính: Có thể ngẫu nhiên cộng 3 điểm thuộc tính.]

[Thẻ mở rộng ba lô: Sử dụng sẽ mở rộng ba lô tùy thân thêm một ô.]

Wow, toàn là thứ tốt, không hổ là phần thưởng của hệ thống.

Tần Trăn chọn học [Sách kỹ năng], nhưng lại hiện ra một thông báo: [Hệ thống cập nhật xong mới có thể sử dụng.]

Cập nhật? Có ý gì?

Tần Trăn có chút không hiểu. Pháp trượng Tinh Thần có thể thi triển kỹ năng phép thuật, ý là không có pháp trượng này thì dù học được kỹ năng cũng không dùng được? Quá lừa đảo đi?

Tần Trăn nghẹn lời, nhưng nhìn chiếc bồn cầu trước mắt, vẫn vui vẻ cười. Trời mới biết mấy ngày nay cô đi vệ sinh đều phải dùng cát để lấp.

Nhưng bồn cầu đặt ở đâu bây giờ? Nhà gỗ của cô hiện chỉ có một phòng, tổng không thể ăn uống vệ sinh ngủ đều trong một phòng được.

Mà đặt ở bên ngoài lại không che mưa chắn gió được, hơn nữa nếu buổi tối cô muốn đi vệ sinh thì sao, nhịn à?

Suy đi nghĩ lại, Tần Trăn vẫn quyết định đặt bồn cầu trong phòng. Đã ở trong trò chơi sinh tồn rồi, còn câu nệ nhiều như vậy làm gì, chỉ cần sống sót được là tốt rồi.

Có điều ngày mai có thể chặt ít trúc làm một tấm vách ngăn che lại một chút.