Vũ khí chính mà Ôn Minh Nguyệt thường dùng là cung tên. Trọng sinh trở về, cô nhanh chóng làm quen lại. Hơn nữa, sau khi luyện tập với mấy con quái cấp thấp trước đó, dù chưa thể nói là trăm phát trăm trúng, tỷ lệ bắn trúng 85% vẫn đạt được.
Nhưng tỷ lệ này vẫn còn quá thấp, cần phải luyện tập nhiều hơn nữa.
Sau đó, nhìn vào thông báo thời gian còn lại trên màn hình, vẫn còn một khu vực cuối cùng chưa khám phá, thời gian quá đủ.
Ba mươi phút sau.
Cô đeo cung tên sau lưng, một tay chống hông, tay kia kéo lê con dao rựa lớn, nhìn vào khu vực cuối cùng trước mắt.
Cùng với lời nhắc nhở của 069 trong đầu, Ôn Minh Nguyệt nhìn chằm chằm vào một vùng hồ nước cách đó không xa. Hồ nước không lớn, nhưng xung quanh lại mọc đầy thủy thảo, trông rất rậm rạp.
Ôn Minh Nguyệt thấy mặt nước nổi bong bóng, liền biết có thứ gì đó sắp xuất hiện.
Cô cẩn thận thu con dao rựa lại, vô thức nắm chặt mũi tên, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Còn chưa kịp nhìn rõ vật trong nước là gì, thân thể cô đã vô thức nghiêng về một bên theo tiếng hét chói tai của 069.
Mũi tên trong tay cô phóng sượt mục tiêu, cuối cùng cắm thẳng vào thân cây bên cạnh.
Chỉ trong chớp mắt, Ôn Minh Nguyệt ngã sõng soài xuống đất, mặt úp vào bùn, răng cửa suýt gãy.
Nằm trên mặt đất nhìn về phía mảng đất bị ăn mòn bên cạnh, cô không khỏi nuốt nước bọt.
"Trời ạ, suýt chút nữa thì bị hủy dung rồi."
Chú gấu trúc 069 trong đầu cũng vỗ vỗ cái bụng tròn vo của mình.
[Nguy hiểm thật.]
Lúc này, cô mới thấy rõ con quái vật vừa đánh lén mình – một con cóc toàn thân mọc đầy u cục.
Hệ thống cũng gửi thông báo: [Cóc Quái Cấp 3]
Da nó màu xanh lục điểm hoa văn đen, hình thể lớn gấp bốn năm lần con cóc bình thường mà Ôn Minh Nguyệt từng thấy, đôi mắt trợn trừng như chuông đồng, vừa nhìn đã biết không dễ chọc.
Vì thế, cô nằm im trên mặt đất giả chết. Trời đất bao la, mạng sống là trên hết.
Con Cóc Quái đối diện thấy Ôn Minh Nguyệt nằm bất động, trong lòng không khỏi chế nhạo: "Nhân loại ngu xuẩn, cho rằng giả chết thì bản đại nhân sẽ tha cho ngươi sao?"
Nhưng nó không biết rằng Ôn Minh Nguyệt đang nằm trên mặt đất, dựa vào lùm cây che chắn, lặng lẽ lấy mũi tên từ [Ba lô] ra, rồi cẩn thận kéo căng dây cung, hé mắt nhắm vào điểm đỏ đang không ngừng tiến lại gần mình.
Khi Cóc Quái nhảy về phía cô, Ôn Minh Nguyệt thừa lúc nó không phòng bị, dựa vào sự nhanh nhẹn của mình bật dậy. Cùng lúc đó, mũi tên trong tay cô cũng vụt bay ra.
Con Cóc Quái chưa kịp né tránh đã bị một mũi tên bắn xuyên bụng, chết ngay tại chỗ.
"Xong!"
Cô lồm cồm bò dậy, phủi cỏ dính trên người, cúi xuống nhặt chiếc [Rương Báu Đồng Thau] rớt ra từ con Cóc Quái cấp 3, sau đó thúc giục 069 tiếp tục tìm kiếm để nhanh chóng đến địa điểm có rương báu tiếp theo.
Đối với cô, lãng phí một giây cũng là bất kính với rương báu.
Sau khi một người một hệ thống càn quét xong toàn bộ hòn đảo nhỏ, cô mới có thời gian ngồi xuống nghỉ ngơi, tiện tay vuốt lại mái tóc hơi rối.
Thời gian kết thúc đợt khám phá đảo hoang này còn chưa đến ba mươi phút.
Trong lúc nghỉ, Ôn Minh Nguyệt uống hết một chai [Nước Khoáng 500ml], gặm một chiếc [Bánh Bao Lớn] vẫn còn hơi ấm để làm dịu cơn đói. Đành chịu thôi, nghèo mà.
Tuy mệt nhưng thu hoạch lại rất lớn. Phải biết rằng cô đã dùng tốc độ của vận động viên chạy nước rút để di chuyển liên tục trên đảo hoang, không ngừng đánh quái và nhặt rương.
Ngoài bốn rương ban đầu, cô còn thu hoạch thêm 20 rương gỗ, 8 rương sắt và 1 [Rương Báu Đồng Thau].
Hiện tại, Ôn Minh Nguyệt cả người vẫn còn đang hưng phấn. Cô xoa xoa tay, trong lòng thành kính cầu khấn thần tài, chuẩn bị mở rương với chỉ số may mắn 8 điểm của mình.
Mở chiếc rương đầu tiên – [Rương Báu Đồng Thau] rớt ra từ con Cóc Quái cấp 3.
[Có muốn mở rương báu không?]
[Đang xác nhận mở...]
[Chúc mừng bạn nhận được [Thẻ Mỹ Dung] x1. Tỷ lệ rơi: 10/300 triệu. Có thể giao dịch.]
[Sử dụng có thể tăng giá trị ngoại hình.]
Ôn Minh Nguyệt ngẩn người, chỉ cảm thấy hơi cạn lời. Nếu là [Thẻ Bài May Mắn] thì tốt biết mấy.
Vừa lẩm bẩm, cô vừa phân giải chiếc [Rương Báu Đồng Thau], nhận được [Khối Tinh Thiết] x5.
Sau đó, cô tiếp tục mở các rương còn lại.
Nhận được các vật phẩm sau:
[[Nước Khoáng 500ml] x6.]
[[Bánh Bao Thịt] x4.]
[[Mì Ăn Liền] x6.]
[[Gạo 2kg] x3.]
[[Chocolate] x2.]
[[Bún Tàu 1 gói (6 cuộn)] x1.]
[[Táo] x2.]
[[Bộ Dụng Cụ Vệ Sinh] x1.]
[[Nước Tương Hải Sản] x2.]
[[Tương Mù Tạt] x2.]
[[Hạt Mù Tạt] x6.]
[[Hạt Giống Rau Củ và Gia Vị Ngẫu Nhiên] x2 phần.]
[[Cây Nho Mầm] x1.]
[[Dung Dịch Sinh Trưởng Thực Vật] x3.]
[[Chăn Lông] x1.]
[[Giấy Vệ Sinh 1 cuộn (8 lõi)] x1.]
[[Quần Áσ ɭóŧ] x2.]
[[Thẻ Mở Rộng Ba Lô] x2.]
[[Bản Vẽ Đồ Dùng Bếp] x1.]
[[Đất Thường 1m³] x1.]
[[Vật Liệu Gỗ] x80.]
[[Đinh Sắt] x160.]
[[Khối Sắt] x40.]
Vật phẩm nhận được sau khi đánh quái và phân giải rương:
[[Thịt Bò Tươi] x100kg.]
[[Mỡ Bò] x10kg.]
[[Da Trâu] x1.]
[[Thịt Thỏ 5kg] x2.]
[[Da Thỏ Lông Dài] x2.]
[[Thịt Gà Mái Già 4kg] x1.]
[[Trứng Gà] x20.]
[[Nọc Cóc] x3.]
Ôn Minh Nguyệt lần đầu tiên cảm nhận được sự phiền não của người giàu. Hai [Thẻ Mở Rộng Ba Lô] chỉ tăng thêm 10 ô, sau khi sử dụng vẫn không chứa hết vật phẩm. Mấy bản vẽ còn lại vẫn đang bày ra trước mắt cô.
Đặc biệt là khi nhìn thấy [Thẻ Mỹ Dung], cô lại càng đau đầu. Chắc chắn phải giao dịch, nhưng đổi lấy cái gì mới là vấn đề.
Tuy nhiên, cô nhanh chóng nghĩ ra nên đổi lấy thứ gì.
"Đánh cược một phen, biết đâu đổi xe đạp lấy được xe máy." Dù sao tỷ lệ rơi của nó cũng là 10/300 triệu cơ mà.
Cô quyết đoán đăng bán [Thẻ Mỹ Dung], còn đặc biệt ghi rõ tỷ lệ rơi cực thấp này.
Bị ám ảnh bởi vận đen đời trước, thứ cô muốn đổi nhất bây giờ chính là [Thẻ Bài May Mắn]. Hai loại thẻ này ngang nhau về độ hiếm, tỷ lệ rơi chắc chắn thuộc hàng thấp nhất. Nếu thật sự không đổi được thì sẽ đổi sang các vật tư khác sau.
Ôn Minh Nguyệt không biết rằng [Thẻ Mỹ Dung] của cô vừa được đăng bán đã gây ra một cuộc thảo luận sôi nổi trong [Kênh trò chuyện].
Lúc này, tại Khu 96 Đại Trung Hoa, số người online trong kênh trò chuyện là: 89.521.
Người Hóng Hớt 1: [Các đại gia mau vào khu giao dịch xem kìa! Có người tên Ôn Minh Nguyệt đăng bán [Thẻ Mỹ Dung], tỷ lệ rơi là 10/300 triệu đó! Chậc chậc...]
Người Hóng Hớt 2: [10/300 triệu? Tin giật gân thế!]
Người Bình Luận Dạo: [Hay thật, trò chơi còn thả rơi [Thẻ Mỹ Dung]. Đây là sở thích quái đản gì vậy?]
Người Thích Drama: [Cô nàng này lại muốn đổi [Thẻ Bài May Mắn] à? Ngồi hóng drama đấu giá thôi.]
Người Ngây Thơ: [Khoan đã, giá trị may mắn còn đổi được sao?]
Người Biết Tuốt: [Người phía trên ơi, giá trị may mắn cá nhân thì không giao dịch được. Bạn thử nhấp vào cái [Thẻ Bài May Mắn] mà cô ấy muốn đổi xem, tỷ lệ rơi là 5/300 triệu, còn khó kiếm hơn nữa đó.]
Người Tò Mò: [Tôi tò mò [Thẻ Mỹ Dung] dùng để làm gì? Dùng xong có thể khiến cá tự nhảy lên bờ, quái vật tự động đầu hàng không?]
Người Đồng Tình: [Đừng nói thế chứ, với cái tỷ lệ rơi kia thì biết đâu thật sự có tác dụng gì đó thì sao.]
Mà giờ phút này, trong không gian tinh tế, một con mèo đen đang gặm hạt dưa và theo dõi cuộc trò chuyện của người chơi.
Nó lẩm bẩm: "Đáng ghét, lại dám nói ta có sở thích quái đản."
[Bổn thống chỉ thấy đám người Lam Tinh các ngươi chìm đắm trong khoa học kỹ thuật khô khan, nên mới muốn cho các ngươi mở mang tầm mắt với chút công nghệ cao thực sự. Bây giờ lại còn ghét bỏ! Cái này của ta chính là mỹ phẩm thuần thiên nhiên, thân thiện môi trường đó!]