【Cô vốn dĩ đã có cảm tình với cô ấy, pheromone chẳng qua chỉ khuếch đại ham muốn của cô mà thôi.】
"Vậy nếu tôi không muốn thì sao?" Bùi Cửu Dao hỏi, "Nếu tôi không muốn chinh phục nữ chính thì sao?"
【Vậy thì cô chắc chắn sẽ đi đến kết cục của nguyên chủ——bị nữ chính căm ghét, chán ghét, cuối cùng chết đi.】
Bùi Cửu Dao còn muốn phản bác gì đó, nhưng cuối cùng lại xìu xuống.
Dù sao cuộc đời cô mới chỉ bắt đầu, không muốn cứ thế mà tan biến.
Suy cho cùng vẫn phải tìm cách sống sót.
"Reng reng reng——"
Tiếng chuông điện thoại dồn dập kéo suy nghĩ trở về.
Bùi Cửu Dao nhanh chóng cầm lên, nhưng không phải Trì Dạng, mà là Sở Tư, người đã gọi mấy cuộc trước đó.
Sở Tư và Bùi Cửu Dao cùng một công ty, không chỉ vậy, hai người còn chung một người quản lý.
Cô ta cũng là một trong những "bạn bè xấu" của nguyên chủ.
Bùi Cửu Dao biết trước đây bọn họ chơi bời trác táng thế nào, cũng không muốn dính dáng gì đến bạn bè cũ của nguyên chủ.
Nhưng vì lịch sự, cô vẫn nghe máy.
Bên kia truyền đến tiếng nhạc chói tai, sáng sớm tinh mơ Sở Tư đã ở quán bar uống rượu.
Cũng có thể là qua đêm ở đó chưa rời đi.
Sở Tư gào lên giữa tiếng nhạc rock hỗn loạn: "Mẹ nó cuối cùng cậu cũng nghe máy rồi, không nghe nữa tôi còn tưởng cậu chết rồi đấy!"
Bùi Cửu Dao cầm điện thoại vào nhà vệ sinh, vừa đánh răng rửa mặt vừa hỏi: "Có chuyện gì không?"
Giọng cười của Sở Tư đầy ẩn ý: "Cậu với Omega Tống Mạt kia thế nào rồi? Sung sướиɠ quá quên cả trời đất rồi hả? Hôm qua gọi tám trăm cuộc mà cậu không nghe."
Ngón tay Bùi Cửu Dao khựng lại, bật loa ngoài. Xem ra chuyện bỏ thuốc không thoát khỏi liên quan đến Sở Tư.
Bùi Cửu Dao dùng nước sạch rửa mặt, không trả lời.
Bên Sở Tư lại cười lớn nói: "Nhưng sao tôi lại nghe nói hôm qua cậu đến bệnh viện cùng Trì Dạng? Không lẽ tối đó ngủ với cậu là Trì Dạng hả?"
Bùi Cửu Dao nhíu mày: "Cậu nghe ai nói?"
"Đúng thật à," tiếng nhạc bên Sở Tư nhỏ đi, nghe như đã đổi sang chỗ khác, "Alpha ngủ với Alpha, mùi vị thế nào?"
"Bọn tôi không ngủ," Bùi Cửu Dao nghiêm giọng: "Chỉ là tình cờ gặp thôi."
"Cũng phải, kiểu lạnh lùng vô vị như Trì Dạng, cũng không phải gu của cậu nhỉ."
Sở Tư cười nhẹ: "Nhưng chế phẩm X2-9 đúng là thứ tốt, vốn định cho cậu nếm thử chút mới lạ, tiếc thật."
Chuyện bỏ thuốc quả nhiên có liên quan đến Sở Tư. Vậy tại sao Tống Mạt ban đầu lại biến thành Trì Dạng?
Bùi Cửu Dao luôn cảm thấy Sở Tư này không đơn giản như vẻ bề ngoài, nói không chừng biết nội tình gì đó.
Nếu không cũng sẽ không nhanh như vậy lái mâu thuẫn sang người Trì Dạng.
"Cậu đang ở đâu? Tôi muốn gặp cậu." Bùi Cửu Dao kéo khăn mặt lau qua loa.
Giọng Sở Tư trầm xuống, chất giọng đầy quyến rũ nhẹ nhàng bay đến: "Vội thế à? Bọn tôi vừa mới tan, cậu muốn gặp tôi thì hẹn tối nay đi, chỗ cũ."
Sau đó cười khẽ một tiếng rồi cúp máy.
Bùi Cửu Dao cầm điện thoại đi ra, tin nhắn gửi cho Trì Dạng hôm qua vẫn chưa được trả lời——xem ra cô ấy không định trả lời rồi.
Đúng là mỹ nhân lạnh lùng.
*
Đêm xuống, Bùi Cửu Dao tô son màu đỏ sẫm, đội mũ, đeo khẩu trang, lái xe đến "chỗ cũ" mà Sở Tư nói.
Tấm biển treo ba chữ lớn [Vô Hữu Hương], đây là một quán bar ngầm do chính Sở Tư mở.
Bùi Cửu Dao xuống xe, nói "Cảm ơn" với nhân viên trông xe, đi xuống cầu thang, xuyên qua hành lang quanh co khúc khuỷu, đẩy cửa bước vào.
Bên trong chính là ổ tụ tập của đám "rắn độc" này.
Trên sân khấu tiếng đàn guitar điện vang trời, dưới sân khấu mùi pheromone trái cây thối rữa lan tỏa khắp nơi, khói thuốc mù mịt, một bầu không khí hỗn tạp.
Xuyên qua đám đông hỗn loạn, Bùi Cửu Dao nhìn thấy một người phụ nữ tóc ngắn mặc vest đen trên sofa, lười biếng dựa vào đùi một Omega.
Omega cúi đầu thì thầm vào tai cô ta vài câu, Sở Tư dùng một tay vén tóc, cắn một miếng lên môi Omega, người bị cắn cúi đầu cười khúc khúc.
Sở Tư chỉnh lại quần áo, lúc quay đầu lại đặt cánh tay lên lưng ghế sofa, vẫy tay với Bùi Cửu Dao: "Tiểu Bùi, ở đây!"
Bùi Cửu Dao đi tới, mặt không biểu cảm ngồi xuống bên cạnh Sở Tư.
Bên cạnh sofa còn có mấy Alpha và Omega ngồi, ánh đèn mờ ảo, Bùi Cửu Dao không nhìn rõ mặt.
Sở Tư cười ôm vai Bùi Cửu Dao, thì thầm vào tai cô: "Tối nay còn muốn nữa không? Yên tâm, lần này không sai sót đâu."
Bùi Cửu Dao nhíu mày đẩy cô ta ra: "Mùi nặng quá."
Sở Tư túm áo vest ngửi ngửi, cười nhẹ: "Đỏng đảnh."
Cô ta rút một điếu thuốc trong bao ra châm lửa, lại đưa cho Bùi Cửu Dao một điếu.
Bùi Cửu Dao trước đây từng đóng không ít phim nghệ thuật, nhiều đạo diễn quay loại phim này có sở thích đặc biệt, ví dụ như để nữ chính hút thuốc, nói là có thể tăng thêm chất điện ảnh và chiều sâu cho nhân vật nữ chính.
Cho nên Bùi Cửu Dao từng học chuyên môn, nhưng chỉ hút trong phim, không nghiện.
Nhưng trong giới của Sở Tư, đưa thuốc không nhận thì có hơi cứng nhắc quá.