Chỉ trong 2 giây ngắn ngủi, Tư Lăng bỗng cảm thấy lực hút trước mặt đột ngột biến mất, cùng lúc đó, một lực đẩy cực mạnh từ phía sau ập tới, hất thẳng cô ra khỏi xoáy nước ở đầu bên kia.
Ngay sau đó, bên tai cô vang lên một giọng thông báo vô cảm:
[Chào mừng đến với Cục Hợp Đồng Xuyên Giới.]
Theo tiếng thông báo vang lên, toàn bộ đại sảnh đồng loạt quay đầu nhìn về phía cô.
Trước khi cô xuất hiện, trong sảnh đang có mấy linh hồn xếp hàng làm thủ tục vượt cảnh giới, đa số là người Hoa mất ở nước ngoài.
Thực ra, theo quy định hiện hành, họ hoàn toàn có thể đầu thai ngay ở phương Tây, nhưng nhiều người trong số đó dù cả đời chưa từng đặt chân về nước Gốm, trong lòng vẫn gắn bó sâu sắc với văn hóa nơi ấy. Cũng vì thế mà họ phải tới tận thành Phong Đô để được đầu thai.
Satan đành phải thành lập một cơ quan riêng, mỗi 5 năm mở cửa 1 tháng, chuyên xử lý thủ tục cho những người Hoa mất trong 5 năm qua, để họ có thể thực hiện tâm nguyện “lá rụng về cội”.
Đúng lúc ấy đang là kỳ mở cửa. Các linh hồn đang chờ làm thủ tục bỗng thấy một cô gái Á Đông từ đầu bên kia đi tới, liền đưa mắt nhìn nhau đầy ngạc nhiên.
Một cô gái toàn thân đỏ rực, mặc đồng phục màu xanh lam, có chiếc đuôi dài mảnh bước tới trước mặt Tư Lăng, hỏi bằng tiếng Anh chuẩn Anh:
“Xin chào, thưa cô, có phải cô đi nhầm chỗ không… À, cô có nói được tiếng Anh không?”
Ngay sau đó, cô ta chuyển sang tiếng Pháp: “Chúng ta cũng có thể nói chuyện bằng tiếng Pháp.” Rồi lại đổi sang: “Tiếng Đức thì sao?”
Tư Lăng suy nghĩ giây lát, rồi trả lời bằng tiếng Tây Ban Nha: “Biết chút chút.”
Nói xong, cô giơ tờ thông hành trong tay lên, mỉm cười nhìn đối phương đang sững sờ: “Tôi tới làm thủ tục nhập cảnh.”
“Ờ… được thôi.” Nhân viên đưa cô tới một ô cửa sổ cách đó không xa.
Đây là quầy chuyên xử lý thủ tục nhập cảnh. Vì cõi dương ở nước Gốm không tiếp nhận dân di cư, thẻ xanh thì khó mà xin, mà người phương Tây chết tại nước Gốm lại cực kỳ hiếm, nên nhân viên ở đây nhàn đến mức chỉ muốn đi đầu thai cho xong. Giờ đột nhiên có người tới làm thủ tục, anh ta không tránh khỏi phấn khởi, mặt mày sáng rỡ, nhận lấy tờ giấy Tư Lăng đưa với vẻ đầy phấn khích:
“Oa, thư mời có chữ ký của cả Satan và Lucifer sao?”
Anh ta tò mò đánh giá cô gái Đông phương trông chẳng có gì nổi bật trước mặt, rồi cộp một cái, đóng ngay con dấu biểu tượng của địa ngục phương Tây lên giấy:
“Chào mừng cô, quý cô đến từ phương Đông.”
“Cảm ơn.” Tư Lăng nhận lại giấy thông hành, ánh mắt vô tình lướt qua con dấu kia: 666...