Bà mẫu chê nàng ta kiến thức hạn hẹp, cộng thêm việc luôn không có con, liên tiếp đưa mấy thứ thϊếp thất thông phòng vào viện của nàng ta.
Nếu không tìm cách giành lại sự yêu thích của bà mẫu và trượng phu, e là cuộc sống của nàng ta sẽ ngày càng khó khăn hơn.
"Mẫu thân nói phải!"
Lý Tích Sương gật đầu: "Mặc kệ Mạnh Thanh ra sao, rốt cuộc cũng là do Lý gia chúng ta nuôi lớn, nó chỉ cần muốn sống yên ổn ở kinh thành này, thì không thể không nghe lời."
"Chỉ là... để mẫu thân tốn công thêm của hồi môn cho nó, thật đáng ghét!"
Nghe vậy, An thị cười chỉ vào đầu nữ nhi, nói: "Con cũng thật chẳng biết tính toán gì cả, chuyện này có gì mà phải tức giận?"
"Đúng là Mạnh gia đã gửi đến hơn hai mươi rương, nói là giao cho nhà chúng ta trông coi, sau này đều cho nha đầu kia làm của hồi môn, chỉ là nó không biết mà thôi."
"Ban ngày, ta nói thẳng ra là hai rương, nó không hề nói gì khác, xem ra Mạnh gia chưa hề nói rõ với nó chuyện này, đến lúc đó cứ lấy chút đồ dễ coi một chút, ứng phó qua loa là xong."
Nghe những lời này, mắt Lý Tích Sương sáng lên.
Nữ nhi độc nhất của Mạnh thị thì sao chứ?
Bây giờ còn không phải là bị mình nắm trong tay hay sao.
"Con cũng vậy, Vương ma ma của đại phòng muốn đến, cũng không biết báo trước một tiếng, ta cũng có thể bảo nha đầu kia trang điểm một chút. Nếu đại phòng không ưng ý, thì không phải chúng ta uổng phí một trận công sức sao, bà mẫu con biết ăn nói thế nào đây..."
Nhớ đến chuyện này, An thị lại than ngắn thở dài.
Nữ nhi này luôn khiến bà ta phải lo lắng.
Tuy là người có phúc, sau khi thành hôn thì gặp được vận may, thành con dâu trưởng của Giang gia, nhưng rốt cuộc vẫn không theo kịp sự tính toán của các gia tộc lớn.
Chỉ mong lần này mượn chuyện này, có chút tiếng tốt ở Giang gia, sớm có chỗ đứng vững chắc trong nhà chồng.
"Mẫu thân yên tâm."
Lý Tích Sương mỉm cười, nói: "Chuyện này do Thái phu nhân quyết định, vốn dĩ đã định đoạt đến bảy tám phần rồi, hôm nay Vương ma ma đến, chẳng qua là xem xét giúp Đại bá mẫu mà thôi."
"Vả lại với tình hình của đại phòng, tìm được một cô nương có điều kiện phù hợp làm con dâu, đã rất khó rồi. Hiện tại may mắn có một người tạm được, sao có thể dễ dàng bỏ lỡ chứ?"
Trong lòng các nàng đều rõ, Giang Trầm Cảnh của đại phòng đã chết ở biên ải rồi, cho nên môn hôn sự này không dễ thu xếp.
Dù sao Giang gia cũng là dòng dõi quý tộc, nếu tùy tiện kéo một cô nương về làm con dâu trưởng đại phòng, không chỉ có Giang gia mất mặc, bên đại phòng cũng sẽ không nguyện ý.