Khương Yêu Nghi ngồi vào xe và thắt dây an toàn, Lục Đình Thâm cũng nhanh chân trở về vị trí lái, khởi động xe chạy về hướng biệt thự Khương gia nằm ở phía bắc thành phố.
Sau khoảng gần 30 phút, chiếc xe Rolls-Royce màu đen phiên bản giới hạn của Lục Đình Thâm cũng đã chạy vào sân biệt thự Khương gia, anh xuống xe cẩn thận mở cửa cho cô xuống.
Khương Yêu Nghi vừa mới xuống xe, cô còn chưa kịp nhìn rõ cảnh vật xung quanh, ba ba Khương Thiên Nặc cùng mẹ Yêu Linh San đã xúc động chạy đến ôm cô vào lòng.
“Nghi Nhi bảo bối, cuối cùng con cũng có thể trở về rồi. Ba mẹ cùng mọi người ở nhà đều rất nhớ con!”
Khương Yêu Nghi bị ba ba cùng mẹ ôm chặt trong lòng, nhưng cô cũng không thấy khó chịu, ngược lại còn cảm thấy rất hạnh phúc rất ấm áp khi lần nữa lại được trở về bên họ.
Khương Yêu Nghi cũng cảm nhận được giọng điệu của ba mẹ cô có chút khác ngày thường, biết hai người đang khóc nên cô nhẹ giọng dịu dàng dỗ dành an ủi họ:
“Lần này con về nhà sẽ không đi nữa. Ba mẹ đừng khóc mà, khóc nữa mắt đỏ và sưng lên sẽ không còn đẹp đâu!”
Nghe thấy lời an ủi của con gái bảo bối, Khương Thiên Nặc cùng Yêu Linh San cũng nghe lời cô không khóc nữa, và nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc của mình rồi buông cô ra cất tiếng dịu dàng nói:
“Ba mẹ thấy con cuối cùng cũng có thể trở về nhà nên mới không nhịn được xúc động mà rơi nước mắt.”
Lần này Khương Yêu Nghi trở về khá bất ngờ, anh cả Khương Yêu Niên cùng anh hai Khương Yêu Nam và anh ba Khương Yêu Ninh đều đang bận rộn công tác ở bên ngoài không kịp trở về chào đón gặp mặt cô.
Khi ba ba Khương Thiên Nặc cùng mẹ Yêu Linh San chạy ra ôm Khương Yêu Nghi những anh trai còn lại của cô cùng chị gái nuôi Khương Yêu Na đều nhanh chân theo sau cùng chào đón cô trở về nhà.
Anh tư Khương Yêu Ngôn là người đầu tiên tiến lên trước mặt Khương Yêu Nghi, trong đôi mắt phượng màu hổ phách của anh đều phản chiếu bóng hình cô, cùng tràn ngập ý cười ôn nhu dịu dàng.
Ngay cả giọng điệu hiện tại của Khương Yêu Ngôn khi mở miệng cất tiếng cũng đặc biệt nhẹ nhàng êm ái:
“Nghi Nhi, chào mừng em về nhà! Anh cả, cùng anh hai và anh ba hiện tại đang đi công tác nên họ không thể ở nhà chào mừng em trở về được.”
Khương Yêu Ngôn khẽ dừng một chút rồi lại tiếp tục cong môi nhẹ nhàng nói: “Nhưng anh cả cùng anh hai và anh ba đều đã gửi quà mừng về cho em!.”
“Nghi Nhi bảo bối chào mừng em trở về, cuối cùng nhà chúng ta cũng đầy đủ các thành viên rồi.”
Anh năm Khương Yêu Ngân đứng ở ngay bên trái phía sau anh tư Khương Yêu Ngôn cũng vui vẻ tiến lên chào mừng Khương Yêu Nghi trở về nhà.
“Nghi Nhi, hoan nghênh em trở về!” Anh sáu Khương Yêu Nghiêm cùng chị gái nuôi Khương Yêu Na cũng cùng nhau tiến tới chào đón Khương Yêu Nghi trở về.
Đặc biệt Khương Yêu Na còn ôm lấy cánh tay thon dài trắng nõn của cô đung đưa qua lại, biểu cảm trên khuôn mặt cùng đôi mắt phượng kiều diễm của cô ấy cũng đều là ý cười vui vẻ hạnh phúc cất tiếng:
“Nghi Nhi bảo bối, cuối cùng em cũng trở về, chị đã chuẩn bị rất nhiều đồ đôi cho em và chị. Sau này mỗi ngày hai chị em chúng ta đều có thể diện đồ đôi cùng nhau.”
Lục Đình Thâm nãy giờ im lặng đứng bên cạnh Khương Yêu Nghi, khi nghe thấy câu nói này của Khương Yêu Na, anh mặc dù không nói gì nhưng lại lặng lẽ đưa tay ôm lấy vòng eo con kiến mảnh khảnh thon gọn của cô.