Mà thành phố từng tồn tại dường như bị rừng rậm nguyên thủy bao bọc, những tòa nhà cao thấp khác nhau đều bị cây cối phủ kín, không ánh đèn, cũng không âm thanh, cứ như thể... Nơi này đã không còn con người. Khu rừng rậm rạp đã hoàn toàn tiếp quản thành phố này, nơi đây vừa khiến người ta cảm thấy tràn đầy sức sống lại vừa tĩnh lặng như chết.
An Sa chậm rãi quay người lại, lẩm bẩm: "Xem ra phải ăn nhiều cà rốt hơn rồi, trong tình huống này mà bị quáng gà thì gay go."
Cô thu lại ánh mắt khỏi loài thực vật khổng lồ không rõ tên, đột nhiên chú ý thấy không phải nơi nào cũng bị thực vật chiếm lĩnh. Có vài tòa nhà không bị cây cối bao phủ, trông như những vết thương màu đen giữa một mảng xanh, khiến người ta có cảm giác dường như càng nguy hiểm hơn một cách khó hiểu.
Tầng lầu An Sa đang ở dường như rất cao, cô nheo mắt, chỉ có thể nhìn thấy vài địa danh có biển hiệu lớn - Trung tâm Sức khỏe Tâm thần thành phố A, Chợ đầu mối Vật liệu Xây dựng Vượng Ninh... Còn có một vòng đu quay.
Nếu có cơ hội, hoặc nếu cần thiết thì phải đến đó xem thử.
Một cơn buồn ngủ ập đến, An Sa day day thái dương, cảm thấy ngón tay hơi ngứa. Cô cúi đầu, thấy một sợi dây leo nhỏ không biết từ lúc nào đã nhẹ nhàng quấn quanh ngón tay cô, bông hoa dưa chuột dựa vào cổ tay cô, trông vô cùng quấn người.
Đúng vậy, giống như một loài động vật nhỏ hay quấn người.
An Sa khó hiểu nghiêng đầu, theo lý mà nói thì sau khi nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài kia, cô nên cảnh giác với thực vật mới phải... Nhưng cô lại cảm thấy thân thiết một cách khó hiểu.
Những cây trong nhà, những cây cao chạm trời bên ngoài kia, cô đều cảm thấy thân thiết.
An Sa lộ vẻ suy tư, bất giác dùng ngón trỏ nhẹ nhàng vuốt ve đài hoa của bông hoa dưa chuột, bông hoa vàng đó bất giác khẽ rung rinh.
An Sa sững người, động tác dừng lại, bông hoa vàng cũng cứng đờ dừng lại.
"Không lẽ nó thành tinh rồi hả ta? Hình như tự nó động đậy..." An Sa cẩn thận quan sát nó một lúc, đưa tay bẻ một quả dưa chuột nhét vào miệng.
Cô thầm nghĩ trong bụng: Nếu ăn vào có thể bị biến dị, có thể trúng độc chết, nhưng không ăn thì cũng chết đói.
Vậy thì vẫn phải ăn thôi.
An Sa gặm dưa chuột, ngáp một cái, rõ ràng vừa mới dậy không lâu, nhưng cô đã lại buồn ngủ rồi.
E là tình trạng cơ thể không được tốt lắm.