Hỏa Thụ Ngân Hoa

Chương 2

Lý kinh lý, quản lý của đoàn múa nơi Nghiêm Chiết công tác, hoàn toàn bỏ ngoài tai những lời than vãn "vô sản" của cậu. Ai nghèo chứ Nghiêm lão sư không thể nghèo được. Nghệ sĩ múa có nhà, có xe, lại còn là người của nhà nước, thêm cái nghề tay trái nữa chứ.

Dạo trước, trong đoàn còn rộ lên tin đồn: "Nghe nói gì chưa? Nghiêm lão sư Tết này sắm một cái bát vàng 9999 nguyên chất, to bằng cái bát ăn bún riêu ấy, chỉ để cho mèo cưng ăn cơm thôi đó!"

Thực tế thì Nghiêm Chiết căn bản không nuôi mèo, cũng chẳng mua bát vàng nào sất.

Hôm cuối năm, đoàn múa tổ chức tiệc tất niên, rủ Nghiêm Chiết cùng đi góp vui. Nhưng những ngày đó, Nghiêm Chiết đang trong giai đoạn "tình trong như đã, mặt ngoài còn e" với cái người phương Bắc kia, cứ nhìn nhau là trời long đất lở, giường gỗ lim ở nhà cũng rung rinh muốn sập, đâu còn tâm trí nào mà đi ăn tất niên với người khác.

Thế là cậu bèn bịa ra cái cớ "phải về nhà cho mèo cưng ăn" để từ chối khéo. Trên đường về, cậu ghé vào tiệm vàng mua một món đồ nhỏ xinh để dỗ dành người yêu phương Bắc. Mua xong, tiện thể tham gia chương trình bốc thăm trúng thưởng, ai ngờ lại trúng ngay một cái bát sứ ăn cơm.

Nhân viên cửa hàng cẩn thận cho cái bát vào một chiếc túi to tướng in logo Chow Tai Fook.

Vừa bước ra khỏi cửa, Nghiêm Chiết chạm mặt hai đồng nghiệp trong đoàn. Họ tò mò hỏi Nghiêm lão sư mua gì thế? Nghiêm Chiết đành lấp liếʍ cái lời nói dối ban đầu, trả lời là mua quà cho "mèo". Hai đồng nghiệp nhìn cái túi quá khổ so với món đồ trang sức bằng vàng trên tay cậu, bèn dè dặt hỏi trong túi đựng gì vậy? Nghiêm Chiết thành thật đáp: "Một cái bát."

"Quả không hổ danh là Nghiêm lão sư! Đến bát ăn của mèo cũng phải dát vàng!"

Nghiêm Chiết hoàn toàn không hay biết rằng hình tượng của mình trong mắt mọi người đã biến thành một đại gia ngầm chính hiệu. Sau khi than nghèo kể khổ xong, cậu lại bắt đầu lướt web tìm vé máy bay giá rẻ.

"Tại sao ngành hàng không dân dụng lại không bán vé đứng nhỉ? Hay là cho tôi chui vào khoang hành lý cũng được!"

"Nghiêm lão sư!" Lý kinh lý đột nhiên nghiêm giọng, bắt đầu đi vào vấn đề chính. Giọng điệu của anh ta tràn đầy sự kinh ngạc, cứ như vừa trúng số độc đắc: "Tin vui đây! Lúc nãy tôi vừa nhận được điện thoại từ Hoa Nghệ. Họ bảo đang cân nhắc đầu tư vào dự án lưu diễn của chúng ta, yêu cầu tôi gửi gấp kế hoạch chi tiết cho họ. Anh Chiết! Tôi có đang nằm mơ không vậy? Sao Hoa Nghệ lại đột nhiên đổi ý thế này? Mùng Năm Tết, tôi đi cúng Thần Tài, còn lạy lục khấn vái ầm ĩ lên, anh còn cười nhạo tôi cơ mà. Thế nào? Bây giờ có phải nên đi trả lễ, cảm ơn Thần Tài lão gia không?"

"..."

Lý kinh lý vẫn thao thao bất tuyệt, còn Nghiêm Chiết thì im lặng đến đáng sợ. Sự im lặng kéo dài đến mức Lý kinh lý bắt đầu lo lắng, không biết có phải vị nghệ sĩ múa kiêm giám đốc nghệ thuật của đoàn nhà mình vừa đột ngột qua đời vì quá sốc hay không...