Vạn Nhân Mê Xuyên Nhanh Pháo Hôi Nữ Xứng 2

Chương 4: Chị gái pháo hôi của bạch nguyệt quang (4)

Cô đi theo con đường cũ của Triệu Lan Chi, toàn tâm toàn ý tiếp quản quán ăn trước cổng trường trung học huyện, chăm sóc người mẹ bị liệt nửa người và nuôi nấng đứa bé do em gái để lại.

Nhan Thu trước khi qua đời đã đặt tên cho đứa bé, là Nhan Niệm Nhiễm.

Trẻ con là những sinh vật thuần khiết nhất, nhưng cũng tàn nhẫn nhất.

Chuyện năm xưa của Nhan Thu không được làm rõ, lại chết một cách mờ ám, sau khi nghe được vài lời bàn tán của người lớn, đám trẻ con trong huyện đồng loạt cô lập Nhan Niệm Nhiễm.

Chúng không chỉ không chơi với cậu bé, mà còn gọi cậu là đứa trẻ mồ côi không ai muốn, gọi Nhan Hạ là kẻ gϊếŧ người đã bức tử mẹ của Nhan Niệm Nhiễm.

Nhan Hạ không giải thích, cô cũng không còn sức lực để giải thích, cuộc sống đã vắt kiệt tia nhiệt tình cuối cùng của cô.

Vì vậy, Nhan Niệm Nhiễm tin chắc điều đó, thường xuyên chống đối Nhan Hạ, thậm chí cố ý phá hoại quán ăn của cô, dùng tất cả những lời lẽ thô tục mà cậu biết để chửi mắng cô.

Kết quả là bị Triệu Lan Chi đánh cho một trận tơi bời, Nhan Niệm Nhiễm càng thêm oán hận, vài ngày sau lại tiếp tục chống đối, lại bị đánh.

Vòng luẩn quẩn cứ thế tiếp diễn, gia đình không ra gia đình, chỉ có hận thù chất chồng trong lòng.

Bước ngoặt xảy ra vào năm Nhan Niệm Nhiễm bảy tuổi, cậu bé gặp được nam chính Giang Nhiễm đang tìm kiếm bạch nguyệt quang, hai cha con thành công nhận nhau.

Giang Nhiễm nhớ nhung bạch nguyệt quang Nhan Thu bao nhiêu, đau khổ vì sự ra đi của cô ấy bấy nhiêu. Càng yêu thương Nhan Niệm Nhiễm, càng hận Nhan Hạ đã bức tử bạch nguyệt quang.

Vì dù sao họ cũng là người thân của Nhan Thu, Giang Nhiễm không dùng những thủ đoạn quá tàn nhẫn.

Chỉ là thuê một đám côn đồ phá hoại quán ăn của Nhan Hạ, đuổi Nhan Hạ và Triệu Lan Chi ra khỏi căn hầm mà họ thuê suốt hai mươi mấy năm.

Đã nghèo còn mắc cái eo, Giang Nhiễm không nói cho họ biết việc mình đã đưa Nhan Niệm Nhiễm đi, Nhan Niệm Nhiễm cũng mang lòng thù hận mà bỏ đi, không để lại một lời nào.

Trong mắt Nhan Hạ và Triệu Lan Chi, đứa bé Nhan Niệm Nhiễm bảy tuổi đột nhiên mất tích, không một tin tức.

Họ báo cảnh sát tìm kiếm, nhưng không có kết quả gì, con không thấy, thu nhập không có, nhà cũng không có, họ mất tất cả chỉ sau một đêm.

Ngay cả Triệu Lan Chi cũng bắt đầu nghi ngờ Nhan Hạ.

Lúc trước, rốt cuộc có phải Nhan Hạ đã bức tử Nhan Thu hay không?

Hiện giờ, có phải Nhan Hạ lại giở lại trò cũ, bức đi đứa bé Nhan Niệm Nhiễm hay không?

Khi cảm xúc kích động, Triệu Lan Chi đã mắng chửi Nhan Hạ.

Nhưng khi bình tĩnh lại, Triệu Lan Chi lại ôm Nhan Hạ khóc lóc thảm thiết, nói rằng bà xin lỗi cô.

Chưa đầy nửa năm sau, Triệu Lan Chi qua đời, Nhan Hạ tận mắt nhìn thấy thi thể bà hóa thành tro cốt, chôn cùng với Nhan Thu.

Mùa đông năm đó, gió bắc gào thét, Nhan Hạ cô độc một mình, mặc một chiếc váy liền thân màu vàng nhạt nằm giữa trời băng tuyết.

Ngày hôm sau khi người ta phát hiện ra, cô đã không còn chút hơi ấm nào, chỉ còn lại một thi thể lạnh lẽo bị đóng băng.

Có lẽ chỉ có thầy cô và sinh viên năm đó đón tân sinh viên của Đại học Công nghệ thành phố C mới biết, năm đó khi Nhan Hạ mang hành lý đến trường nhập học, cô mặc chính bộ váy này.