Edit: Hến Con.
Ông nội Bùi đúng là lão luyện, bỏ ra ít tiền sắp xếp cho Miêu Hồng Kỳ đi làm tạm thời, sau lưng có danh tiếng của một công nhân kỳ cựu như ông, cộng thêm Miêu Hồng Kỳ lanh lợi biết điều, chỉ cần làm việc chăm chỉ không gây chuyện, chưa đến mấy năm đã được đưa vào biên chế chính thức.
Tuy nhiên, từ một cô gái quê mùa không học vấn, từng bước trở thành công nhân chính thức của nhà máy thành phố, được ăn lương theo chế độ nhà nước — những gian khổ trong đó chỉ có bà mới biết.
Miêu Hồng Kỳ rất quý trọng công việc của mình, từng toàn tâm toàn ý cống hiến, đến mức con trai cả Bùi Bình Châu ở khu tập thể phải làm “chỉ huy cô đơn” suốt mười năm, mới mong mỏi có được cậu em trai Bùi An.
Nếu nói đứa con thứ hai là kế hoạch của hai vợ chồng thì cô con gái út Bùi Cảnh Thư lại hoàn toàn là một “sự cố”. Khi gần bốn mươi, Miêu Hồng Kỳ bất ngờ mang thai, cả nhà đều kinh ngạc. Nhưng thời đó người ta quan niệm càng nhiều con càng có phúc, đã mang thai thì phải sinh. Miêu Hồng Kỳ lúc đó đã lớn tuổi mà còn phải đi làm ca đêm, sức khỏe không đủ, cả nhà bàn bạc một phen, quyết định để con trai cả tiếp quản công việc sớm hai năm, để bà ở nhà dưỡng thai, sinh con.
Miêu Hồng Kỳ cũng nghĩ, đợi đứa nhỏ trong bụng có thể chạy nhảy được thì phải bắt đầu chuẩn bị chuyện cưới vợ cho con trai cả, sau này còn phải giúp trông cháu, lúc đó cũng nên nghỉ hưu rồi.
Nhưng biến cố đến nhanh hơn dự tính. Đợi đến khi Bùi Cảnh Thư lớn đủ để chạy nhảy, thì ông nội — người luôn khỏe mạnh — lại đổ bệnh, từ đó nằm liệt giường không dậy nổi. Miêu Hồng Kỳ phải chạy ngược chạy xuôi lo cho cả trong lẫn ngoài, không còn thời gian lo chuyện cưới xin cho con trai cả nữa.
May thay, sau đó bà lại sinh cho nhà họ Bùi một cặp cháu nội trai gái, cả hai đều giống hệt mẹ, đứa nào cũng xinh xắn đáng yêu như đồng tử ngọc nữ bên cạnh Vương Mẫu nương nương, đúng là bảo bối trong lòng ông nội. Nhưng nếu nói ông nội yêu thương ai nhất thì vẫn là Bùi Bình Châu — đứa cháu trai cả. Dù nằm trên giường bệnh, ông nội cũng không yên lòng, cố gắng lo liệu để cháu có thể tìm một nhà vợ tốt, nhìn thấy cháu trai lấy vợ thì ông nội mới yên tâm nhắm mắt.
Vợ của Bùi Bình Châu là Hứa Hướng Hoa, nhà mẹ đẻ làm ở một trong năm nhà máy lớn của thành phố Minh Gia — nhà máy cơ khí luyện kim.