Khi Nữ Thần Streamer Trà Xanh Và CEO Trực Nam Hoán Đổi Thân Xác

Chương 36

Trong mắt anh ẩn chứa lửa giận, dùng tay che chở Diệp Thương Lục.

"Lục Lục, em phải nhớ kỹ, đàn ông chúng ta không được khóc."

Diệp Thương Lục vốn đã tủi thân đến cực độ, trái tim non nớt sắp tan vỡ, kết quả câu nói này lại giáng một đòn mạnh hơn vào em, em nghẹn ứ một tiếng, ợ lên rồi cố gắng nuốt ngược nước mắt vào trong.

Sao lại là đàn ông chúng ta? Chị ấy hình như tức đến ngốc luôn rồi.

...

Mười phút trước khi diễn ra cuộc họp, Kỷ Tư Nam vẫn chưa đến công ty.

Diệp Phục Linh như con kiến bò trên chảo nóng, đi vòng quanh phòng làm việc của tổng giám đốc, hết lần này đến lần khác gọi điện cho anh. Nhưng dù cô gọi bao nhiêu cuộc điện thoại, bên kia vẫn không bắt máy.

"Kỷ tổng, anh phải đến phòng họp rồi, các trưởng phòng ban đều đã đến đủ ạ." Tiểu Vương nghĩ thầm, trước đây Kỷ tổng đều đến sớm trước nửa tiếng, hôm nay lại do dự khác thường như vậy, nhất định là vì cái con yêu tinh Siren kia.

Đầu óc Diệp Phục Linh như muốn nổ tung ra rồi, cô cười khổ một tiếng, vừa tức vừa gấp.

Rốt cuộc Kỷ Tư Nam làm sao vậy! Rõ ràng tối qua cô đã nhắc anh hôm nay phải đến họp đúng giờ cơ mà.

"Đi." Cô thở dài một hơi, học theo dáng vẻ thường ngày của Kỷ Tư Nam cầm một chiếc cặp tài liệu lớn màu xanh, tùy tiện kẹp vào hai tờ giấy, rồi cài một chiếc bút máy vào túi áo vest.

Khi cô đi ngang qua chiếc gương ở hành lang, liếc nhìn một cái, cảm thấy thiếu thiếu một chút gì đó. Sau khi suy nghĩ, cô lấy chiếc kính gọng vàng ra từ trong túi, dùng khuỷu tay đẩy nhẹ lên.

Rất tốt, đúng là rất đáng ghét, có mùi vị đặc trưng của Kỷ Tư Nam rồi này.

Cô đẩy cánh cửa kính lớn của phòng họp ra, hai đầu của chiếc bàn họp dài đã ngồi đầy người. Vị trí đầu tiên là của Kỷ Tư Nam, Diệp Phục Linh trong lòng lo lắng, cố gắng duy trì vẻ ngoài bình thản, đi tới rồi ngồi xuống.

Ánh mắt của tất cả các quản lý cấp trung đều đổ dồn về phía cô. Những người này Diệp Phục Linh không phải ai cũng quen, cô chỉ quen ba người - cấp trên trực tiếp của cô là gã đàn ông bỉ ổi Lý Kỳ, trưởng phòng Hà phụ trách mấy ngôi sao, và phó tổng họ Cao.

Phó tổng Cao này, Diệp Phục Linh mới biết đến gần đây qua những lời đồn đại một chiều. Nghe nói phó tổng Cao này là một kẻ xuất thân nghèo khó, học vấn cũng không cao, nhưng lại giỏi về lập trình dữ liệu, luôn khắc khẩu với Kỷ Tư Nam. Người ta nói, người mà Kỷ tổng coi trọng hoặc là có học vấn xuất sắc hoặc là có gia thế hiển hách, anh ta không trọng dụng phó tổng Cao cũng là chuyện đương nhiên.

Diệp Phục Linh rất muốn hô một tiếng "có việc thì tâu, không việc bãi triều", nhưng cô còn chưa đến mức vì Kỷ Tư Nam mất tích mà buông xuôi tất cả.

"Bắt đầu thôi." Cô mở cặp tài liệu, lấy chiếc bút máy trong túi ra cúi đầu.

Các trưởng phòng ban lần lượt bắt đầu báo cáo tình hình quý trước, đề xuất kế hoạch công tác quý sau. Tất cả đều thao thao bất tuyệt, chỉ vào dữ liệu trên màn hình lớn mà nói không ngừng. Những thuật ngữ chuyên môn đó Diệp Phục Linh nghe không hiểu lắm, nhưng cô có thể cảm nhận được mục đích của những người này - kiếm tiền.

Diệp Phục Linh nghe mà như lạc vào sương mù suốt cả buổi sáng, cuối cùng cô cũng biết Kỷ Tư Nam bình thường bận rộn những gì. Quản lý cấp trung nhận lương và phần trăm hoa hồng dự án, họ chỉ chú trọng đến lợi ích lớn nhất trước mắt và tìm mọi cách để tạo ra một khung cảnh tươi đẹp.

Kế hoạch dài hạn của công ty họ không quan tâm, cùng lắm thì bỏ đi nhảy việc khác mà thôi. Vì vậy, Kỷ Tư Nam với tư cách là cổ đông lớn nhất, mỗi ngày đều phải phân biệt lời thật lời giả, đưa ra quyết định phù hợp nhất.

Nghĩ đến đây, cô càng không dám tùy tiện lên tiếng.