"Còn tôi, hôm qua nghiêm túc trao giải, hôm nay mặc vest ủi phẳng, đến văn phòng đúng giờ, lịch sự với mọi người."
"Thật không công bằng." Diệp Phục Linh giật cà vạt, cởi nút áo cổ, ngồi bệt lên bàn làm việc: "Nếu ngài nghĩ chúng ta không thể đóng tốt vai của nhau, vậy cùng chết luôn đi."
Cô ngược sáng, ngón trỏ móc vào cà vạt, ánh mắt đầy nguy hiểm.
Bề ngoài Diệp Phục Linh tỏ ra liều lĩnh, nhưng thực ra rất tỉnh táo. Cô rất giỏi quan sát, trong mấy giờ qua cô đã tìm ra cách tiếp cận Kỷ Tư Nam. Đa số đàn ông thích nịnh nọt, nhưng anh thì không. Cứng rắn cũng vô ích. Nhưng cô phát hiện dù kiêu ngạo thế nào anh lại không thích mắc nợ người khác.
Diệp Phục Linh nhìn chằm chằm vào mắt Kỷ Tư Nam. Cuối cùng, anh đứng dậy: "Không cần thiết."
Vẻ mặt vẫn lạnh lùng, nhưng anh đã nhượng bộ: "Việc tẩy trang là sơ suất của tôi. Mặc chiếc áo này vì nó hợp gu tôi." Kỷ Tư Nam cởi nút áo khoác, tỏ ra thành ý.
Đúng lúc đó, cửa văn phòng vang lên ba tiếng gõ. Tiểu Vương bước vào.
Anh ta thấy Tổng giám đốc ngồi trên bàn, cổ áo bật nút, tay kéo cà vạt. Đối diện là một mỹ nhân vừa cởϊ áσ khoác. Ba người nhìn nhau chằm chằm. Tiểu Vương lặng lẽ rút lui.
Đứng ngoài hành lang, anh ta tự đấm vào đầu: "Vương Triết! Mày không chừa được cái tật xấu này à?"
...
Chưa kịp rút kinh nghiệm, vài phút sau, tiếng gọi quen thuộc vang lên: "Vào đi."
Tiểu Vương do dự mở cửa. Người lạ đã mặc chỉnh tề ngồi trên sofa, còn Tổng giám đốc nghiêm túc ngồi vào ghế, xoay cây bút: "Có việc gì?"
Tiểu Vương liếc nhìn người lạ.
"Cứ nói đi, không sao." Tổng giám đốc như hiểu ý.
"Ngài Chu Hoàn đã đến." Tiểu Vương nhắc nhở: "Ngài Chu của Thạch Thạch Truyền Thông. Tôi đã hẹn nhiều lần không được nhưng hôm nay ông ấy đột nhiên đồng ý gặp, nói là tình cờ ở gần đây."
Diệp Phục Linh không biết Chu Hoàn là ai, nhưng biết Thạch Thạch Truyền Thông là đối thủ lớn. Cô liếc nhìn Kỷ Tư Nam đang muốn nói lại thôi, hiểu ý bảo Tiểu Vương: "Dẫn ông ấy vào phòng họp, cố gắng trì hoãn năm phút, để tôi chuẩn bị."
Khi Tiểu Vương đi rồi, cô chỉnh lại cà vạt trước gương, hỏi Kỷ Tư Nam: "Ngài Chu này là ai? Mục đích gặp ngài là gì? Tôi cần làm gì?"
"Chu Hoàn, sáu năm trước tốt nghiệp trường Wharton, về nước kéo bạn bè thành lập Thạc Thạch Giải Trí, tập trung vào lĩnh vực truyền thông tự do. Với tầm nhìn xa trông rộng, hành động quả quyết, rất nhanh đã khiến Thạc Thạch nổi bật giữa số ít những đối thủ cạnh tranh lúc bấy giờ."
Kỷ Tư Nam tranh thủ thời gian để giới thiệu người này một cách nhanh chóng: "Nhưng kết quả của việc làm ăn chung với bạn bè thường không tốt. Mấy năm nay công ty càng ngày càng lớn mạnh, sự khác biệt giữa các cổ đông cấp cao cũng ngày càng lớn. Bạn bè cũ khi đấu đá nhau không hề nương tay, anh ta ở giữa rất mệt mỏi. Tôi nghe nói anh ta đã bán cổ phần muốn ra nước ngoài, công ty chúng ta lại đang thiếu nhiều nhân tài cấp cao nên tôi muốn xem có thể giữ anh ta lại được không."