Linh Căn Bị Đoạt, Triệu Hoán Người Chơi Nhất Thống Tu Chân Giới

Chương 2.2: Thành công giả chết, trở về lại Trái Đất

Vân Sơ rửa mặt xong, bước ra khoảng đất trống phía sau núi. Nàng lấy từ túi Càn Khôn ra một mô hình phòng ở thu nhỏ, đặt xuống đất rồi truyền linh lực vào bên trong. Chỉ trong chớp mắt, căn phòng đón gió mà lớn dần lên.

Chẳng mấy chốc, nó đã biến thành một tòa lầu ba tầng cao ngất, nguy nga như cung ngọc.

Tòa lâu này là món quà sinh nhật nàng tự mua cho mình khi vừa tròn mười tám tuổi. Bề ngoài trông không khác gì kiến trúc bình thường, nhưng bên trong lại có không gian riêng biệt, đúng nghĩa “nội có càn khôn”.

Tầng một là đại sảnh dùng để nghị sự, bốn phía lần lượt được thiết kế thành phòng tu luyện, phòng luyện đan, phòng luyện khí, phòng chế phù, và trận pháp thất. Tầng hai dùng để cất giữ những kỳ trân dị bảo mà nàng thu nhặt được. Tầng ba là nơi nàng nuôi linh thực và linh thú.

Có điều, mấy thứ gọi là kỳ trân dị bảo hay linh thực linh thú đó… thật ra chỉ để cho đẹp, chứ chẳng có giá trị thực tiễn gì. Phần lớn đều là người của Lam Nguyệt Tông tặng cho nàng.

Có lẽ, trong mắt bọn họ, nàng cũng giống như mấy món đồ kia thôi, đẹp thì có đẹp, nhưng chẳng có tác dụng gì.

Vân Sơ bước vào đại sảnh tầng một, ngồi xuống vị trí chủ tọa rồi gọi ra giao diện hệ thống.

“Được rồi, nói cho ta biết phải làm sao.”

[Ngươi xác định muốn kích hoạt tính năng triệu hoán?]

[Ta thấy mấy sư huynh kia đối với ngươi cũng không hoàn toàn vô tình, diễn xuất của ngươi mấy hôm nay cũng không tệ, nếu chọn lộ tuyến công lược có khi còn dễ hơn đấy.]

“Ngàn vạn lần đừng! Một tháng giả vờ giả vịt với bọn họ đã đủ khiến ta phát ngán rồi. Ta không muốn đi lấy lòng đám người coi ta như công cụ ấy.”

[Cốt truyện ban đầu, người bị tổn thương là Nguyệt Dao, không phải ngươi. Ngươi đã thay đổi một phần kịch bản, biết đâu có thể kéo họ về phe mình, khiến họ yêu ngươi, rồi cùng nhau tát thẳng mặt nữ chính được đoàn sủng kia.]

“Hệ thống, ngươi thật sự nghĩ công lược một đám nam phụ từng là bánh xe dự phòng của nữ chính là một lựa chọn hay sao? Hay ngươi đang muốn khảo nghiệm ta? Ta không tin ngươi biết rõ kết cục rồi mà vẫn thật lòng cổ vũ ta đi theo con đường công lược đó.”

Vân Sơ nhìn chằm chằm vào giao diện giả lập trước mắt, như thể muốn xuyên qua nó để nhìn thấy thân phận thật sự của hệ thống đằng sau.

Một lúc lâu im lặng trôi qua, hệ thống mới lên tiếng:

[Không loại trừ có yếu tố khảo nghiệm. Dù sao, đây là một lựa chọn liên quan đến sự sống còn của cả thế giới.]

“Ta đã đưa ra lựa chọn thì sẽ không thay đổi. Còn về điều ngươi vừa nói, đúng là trong cốt truyện, người bị tra tấn đến chết là Nguyệt Dao. Nhưng những tổn thương ta đã trải qua, chẳng lẽ có thể xem nhẹ sao?"