Sáu Nam Chính? Giống Cái Ác Độc Nhiều Con Nhiều Phúc Ở Tinh Tế (NP)

Chương 7: Muốn kết khế ước cùng tôi, hà tất phải dùng cách này (2)

Vào lúc y xông ra, Tô Noãn phía sau Y Sâm cũng lập tức phát động phụ trợ, trải rào chắn tinh thần lực cường đại, ngăn Y Sâm bị ô nhiễm đồng thời, tinh lọc biển tinh thần bị ô nhiễm của y.

Điều này khiến sức chiến đấu của Y Sâm được nâng cao vượt bậc, khiến dị năng của y tức thì tăng lên mấy cấp.

Mỗi một động tác của y đều chuẩn xác mà trí mạng, những thể ô nhiễm biến dị kia căn bản không thể đến gần.

Chiến lực của Y Sâm như bão táp quét qua, cành lá không ngừng chui ra từ dưới đất, giống như vô số mũi tên nhọn, trực tiếp xuyên thủng thể ô nhiễm.

Tinh thần lực của Tô Noãn rất mạnh mẽ, một khi phóng ra, những chiến sĩ chiến đấu ở các tầng khác nhau trong tháp cao đều cảm nhận được lực lượng khai thông phấn chấn, chiến lực cũng lập tức tăng lên không ít.

Theo thời gian trôi qua, ngày càng có nhiều thể biến dị bị tiêu diệt, khí tức ô nhiễm trong không khí dần dần suy yếu.

Tuy nhiên, trên người Y Sâm lại bắt đầu nóng rực một cách bất thường.

Y đột nhiên quay người bước nhanh về phía Tô Noãn, điều này khiến cô cảnh giác, theo bản năng lùi lại, nhưng lưng lại chạm vào tường, không còn đường lùi.

Y Sâm đi đến trước mặt Tô Noãn, hai tay mạnh mẽ chống lên hai bên Tô Noãn, cúi mắt nhìn cô.

Hơi thở của y rối loạn, trên mặt là vầng hồng bất thường, y đứng rất gần cô, cô còn có thể cảm nhận được nhiệt độ trên người y.

Đôi mắt màu xám tro của Y Sâm thâm sâu, giọng điệu dịu dàng: "Thì ra là cô muốn kết khế ước cùng tôi?"

Tô Noãn nhìn vầng hồng bất thường trên mặt y, mới nhận ra khi nãy cô phóng thích tinh thần lực khai thông, cô đã quá tập trung, phóng thích quá nhiều tinh thần lực.

Phóng thích quá nhiều tinh thần lực khai thông rất dễ dẫn đến việc giống đực phát tình.

Vài cành dây leo thô to từ dưới chân trồi lên, từ từ quấn lấy cơ thể cô.

"Cô muốn kết khế ước cùng tôi, hà tất phải dùng cách này? Tôi có cách tốt hơn, trực tiếp hơn, cô có muốn thử một chút không?" Giọng điệu của Y Sâm dịu dàng, khóe môi mang ý cười.

Khóe môi Y Sâm hơi nhếch lên.

Y như đang đưa ra lời mời với cô, lời mời dịu dàng khiến người ta không thể kháng cự.

Nếu không phải nhìn thấy vẻ chán ghét lóe lên trong đôi mắt màu xám tro của y, Tô Noãn gần như đã cho rằng y yêu cô rồi.

"Tôi... không có, không cẩn thận phóng thích nhiều tinh thần lực quá." Tô Noãn tránh ánh mắt của y, giải thích.

Hàng mi dài rũ xuống của Tô Noãn khẽ run rẩy, đuôi mắt đỏ ửng, vẻ mặt như không biết giải thích thế nào, trông vô cùng đáng yêu.

Tim Y Sâm đập mạnh một cái, không nhịn được nhíu mày.

Chắc chắn là vì phát tình mới khiến y có cảm giác kỳ lạ đến vậy.

Chẳng lẽ cô đã thay đổi cách thức, muốn khiến y động lòng, sau đó lại tha hồ châm chọc?

Y Sâm khẽ cười, đưa tay vuốt ve mặt cô, lướt qua đuôi mắt hơi ửng đỏ, khẽ xoa lên đôi môi đỏ mọng của cô, động tác nhẹ nhàng như đối đãi với người yêu trân quý nhất.

Nhưng cơ thể Tô Noãn vẫn theo bản năng mà run rẩy.

Y Sâm chậm rãi đến gần Tô Noãn, hơi thở nóng rực phả vào mặt cô, chóp mũi gần như chạm vào chóp mũi cô.

“Muốn tiếp tục không?” Môi mỏng của Y Sâm hơi cong lên, mang theo sự quyến luyến mập mờ vô tận.

Trong lòng Tô Noãn hiểu rõ, Y Sâm hận nguyên chủ đến thấu xương, sẽ không thật sự muốn kết khế ước cùng cô.