Tinh Tế: Mời Em Tiếp Nhận Tin Tức Tố Của Tôi

Chương 2

Không ai nhận ra rằng, ngay khoảnh khắc cánh cửa phòng giam đóng lại, ánh mắt trống rỗng của Hứa Kim Triều lại nhìn thẳng vào nó một cách chính xác.

Cánh cửa với thiết kế công nghệ cao kia vẫn là một thứ xa lạ với cô.

Nhưng khoảnh khắc nhìn thấy nó, cô khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Còn may, may là cô vẫn có thể thấy.

Còn chuyện không thể nói thì cũng chẳng sao cả, vì trước khi xuyên qua, cô vốn đã là một người câm.

Còn chuyện tai bị điếc? Quả thật cô không nghe rõ lắm, nhưng không đến mức hoàn toàn điếc đặc.

Hứa Kim Triều chỉ vừa mới khôi phục ý thức vào ngày hôm qua. Khi đó, cô cảm giác như mình đang chìm trong bóng tối vô tận, bên tai cô thỉnh thoảng vang lên những âm thanh đứt quãng không rõ ràng.

Rồi bỗng dưng cô như rơi xuống từ một nơi nào đó, và khi tỉnh lại, cô đã thấy mình ở nơi này.

Nơi này không còn là không gian hắc ám cô độc cô từng nhìn thấy nữa.

Kim Triều bắt đầu đánh giá xung quanh.

Nơi đây chỉ có một cái giường và một con robot.

Cô đọc lên cái tên trên thân con robot mà không phát ra tiếng: [A - 111.]

Hôm qua, khi giúp cô đi vệ sinh, nó đã tự giới thiệu như vậy.

Đó là một con robot cao đến nửa người có màu trắng ngà với hình dáng bầu dục làm chủ đạo.

Hứa Kim Triều bước tới gần nó.

Thật đáng tiếc, cô không thể nói.

Cảm biến của robot rất nhạy, màn hình trên "mặt" nó lập tức hiển thị một cặp đồng tử nhân tạo như thể đang nhìn chằm chằm vào cô.

Sau đó, ký hiệu trên màn hình chuyển thành chữ viết.

Bên tai cô vang lên một giọng nói cơ học rất nhỏ nên cô không thể nghe rõ.

"…"

Hứa Kim Triều chớp chớp mắt.

Thật đáng tiếc, cô hoàn toàn không hiểu được ngôn ngữ và chữ viết của thế giới này.

Cô từ bỏ việc giao tiếp với robot và quay lại giường ngồi xuống.

Cô bắt đầu suy nghĩ về chuyện làm thế nào mà mình đến được đây.

Rõ ràng chỉ trong một giây trước, cô vẫn còn đang sắp xếp hàng hóa trong kho.

Lương tháng trước của cô còn chưa được phát nữa!

Vậy nên, thực ra chuyện gì cũng chưa xảy ra, phải không?

Trước đó là một cảm giác chóng mặt ập đến với cô.

Hứa Kim Triều sợ mình bị tụt huyết áp nên bám vào kệ hàng.

Nhưng khoan đã…

Lúc đó, có lẽ cô đã xuyên qua thế giới này rồi?

Bởi vì khi cô giơ tay sờ tai mình, cô cảm nhận được cảm giác ướt nóng.

Nhưng tại sao lại như vậy?

Mọi chuyện xảy ra không có bất kỳ dấu hiệu báo trước nào.