Hắc Nguyệt Quang Cô Mất Trí Nhớ Rồi

Chương 5

Nghe vậy, Đường Trừng hơi nhíu mày.

“Tiếp theo là nam khách mời thứ hai — Mạc Thiếu Tôn, tổng giám đốc của tập đoàn bất động sản Phú Hằng.”

Đường Trừng nhìn vào ảnh trên điện thoại: một người đàn ông mặc vest, gương mặt góc cạnh, đường nét sâu sắc, vẻ ngoài vừa điển trai vừa có chút khí chất ngầu ngầu lạnh lùng, kiểu “tổng tài bá đạo hút thuốc ngầu nổ trời”. Cô khẽ mím môi

“Anh ta… cũng có liên quan đến chị?”

Chẳng hiểu sao, chỉ qua một câu nói nhẹ bẫng ấy, Triệu Tiểu Hàm lại cảm giác được chút ghét bỏ nhè nhẹ rất khó phát hiện, nhưng không hiểu sao lại rõ ràng đến vậy.

Chắc là ảo giác thôi.

Dù sao thì Đường Trừng dịu dàng thế kia, làm sao mà ghét bỏ người khác được? Hơn nữa, người bị “ghét bỏ” lại còn là Mạc tổng nổi tiếng giàu có…

“Có liên quan… nhưng không lớn lắm.”

Triệu Tiểu Hàm vội vàng giải thích.

“Nói đến chị và Mạc tổng thì cũng là chuyện từ khá lâu rồi. Lúc đó chị vẫn còn do chị Uy Nhuy quản lý, em khi đó chưa vào làm, chỉ từng đọc tin tức trên mạng thôi. Lúc mới ra mắt, chị và Mạc tổng từng bị chụp ảnh xuất hiện cùng khung hình, sau đó có một thời gian dính tin đồn. Tuy sau này cả hai bên đều phủ nhận, nhưng netizen thì lại chẳng mấy ai tin. Đến giờ vẫn còn người mắng Mạc tổng là ‘kim chủ’ của chị luôn ấy…”

Nói tới đây, Triệu Tiểu Hàm còn tức giùm.

Đường Trừng nhắm mắt, khẽ hỏi

“Còn ai nữa không?”

“Còn một người…”

Triệu Tiểu Hàm rụt rè giơ lên một ngón tay.

“Tổng cộng có bốn nam khách mời đúng không? Mà ba người đã có liên quan đến chị rồi?”

Đường Trừng ngạc nhiên.

Vậy rốt cuộc trước khi mất trí nhớ, cô từng sống kiểu “truyền kỳ” cỡ nào chứ?

“Người cuối cùng là Thịnh Dặc – đại thần giới eSports.”

Triệu Tiểu Hàm trượt màn hình, hiện ra hình một chàng trai mặc sơ mi trắng, nụ cười dịu dàng, dáng vẻ cao lớn thanh nhã như cây tùng.

“Giới eSports?”

Đường Trừng cau mày. Cô thật sự không hiểu một người như cô hoạt động trong giới giải trí sao lại dính dáng đến tuyển thủ eSports, càng không hiểu vì sao một người trong giới đó lại tham gia show hẹn hò?

Như đoán được sự nghi ngờ của chị, Triệu Tiểu Hàm chủ động giải thích

“Dù là tuyển thủ, nhưng sau lưng Thịnh Dặc cũng có công ty, mà thi đấu thì cần tài trợ, nên độ nổi tiếng cũng rất quan trọng. Có thể vì thế anh ấy mới đồng ý tham gia.”

“Còn về mối quan hệ với chị thì tuy hai người không hề tiếp xúc sau khi chị vào giới, nhưng…”

“Năm ngoái, sau khi Thịnh Dặc cùng chiến đội YG vô địch, nhờ gương mặt đẹp trai nên anh ấy bất ngờ nổi tiếng. Rồi những chuyện thời đại học của anh ta cũng bị đào lại…”

“Nghe nói, hồi đại học anh ấy từng theo đuổi chị một thời gian, nhưng chị không đồng ý. Thế là cư dân mạng bắt đầu mắng chị…”

“Gọi là không có mắt? Mù rồi à?”

Thấy Tiểu Hàm ấp úng, Đường Trừng thản nhiên tiếp lời.

“Đúng đó, đại khái cũng kiểu vậy…”

Tiểu Hàm bĩu môi

“Em đến giờ vẫn thấy đám đó có vấn đề. Ai quy định cứ bị người ta theo đuổi thì phải đồng ý? Hồi đó có một đống người còn ùa vào Weibo của chị, spam mấy câu kiểu ‘Cảm ơn chị năm đó không đồng ý’ nữa chứ, buồn cười ghê.”

Càng nói càng tức, khuôn mặt bầu bĩnh của cô nhăn nhúm lại.

Thấy thế, Đường Trừng giơ tay nhéo nhẹ má cô một cái, không thể phủ nhận cảm giác rất mềm.

“Thôi nào, chị còn chưa tức, em giận làm gì?”

Đường Trừng mỉm cười trấn an.

Tiểu Hàm còn đang ấm ức, nhưng đột nhiên nhớ ra điều gì đó, liền nói tiếp

“À đúng rồi! Còn một chuyện nữa chị cần chú ý — tiểu công chúa nhà họ Hi, Hi Bội Bội, rất có thể tham gia chương trình là vì Thịnh Dặc. Cô ấy là fan hạng nhất trong phòng stream của ảnh, chuyện này dân mạng ai cũng biết. Hai người thậm chí còn có couple fan nữa."

Nghe đến đó, Đường Trừng nhướng mày, thản nhiên đáp

“Ừ, chị biết rồi.”

Nói rồi, cô giơ điện thoại lên, chạm vài cái, mở ra một bức ảnh nam thần.

Vừa nhìn thấy gương mặt quen thuộc đó, Triệu Tiểu Hàm sửng sốt

“Ủa? Sao chị lại mở ảnh Giang Kỳ, chồng em vậy? Chị cũng bị anh ấy hút hồn rồi à? Em nói thật nha, anh ấy siêu cấp hoàn hảo luôn, anh ấy…”

Vừa nhắc đến Giang Kỳ, Tiểu Hàm như bật chế độ “fan cuồng”, thao thao bất tuyệt không ngừng.

Đường Trừng mỉm cười, nghe cô nói hết, còn đưa chai nước cho cô uống lấy lại giọng, rồi mới nhẹ nhàng hỏi.

“Tiểu Hàm…”

“Dạ?”

“Dựa vào hiểu biết của em, Giang Kỳ chắc chắn là không có quan hệ gì với chị đúng không?”

“Không… không có đâu ạ.”

Tiểu Hàm nghe xong thì ngơ ngác, sau đó bật cười.

“Ha ha, chị nghĩ gì vậy? Chị và Giang Kỳ căn bản là hai thế giới khác nhau, có dính dáng gì được chứ? Quan trọng nhất là, chồng em chính là học viên ưu tú của khoa nam đức toàn mạng, từ khi debut đến giờ, chưa từng dính một tí xíu tai tiếng nào với nữ giới. Trời ơi, một người hoàn hảo như vậy, sau này không biết cô gái nào mới có phúc cưới được ảnh nữa!”

Cô nàng thở dài ao ước.

Lúc này, Đường Trừng nhìn chằm chằm vào ảnh Giang Kỳ trên màn hình, nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt tuấn tú ấy, ánh mắt khẽ híp lại, khóe môi cong cong

“Nếu chị đoán không sai, chắc là… sắp ‘dính’ rồi đấy.”

Triệu Tiểu Hàm: “???”

Cô tròn mắt nhìn

“Sao cơ? Chị sắp đóng phim với anh Giang Kỳ à? Vậy còn chương trình hẹn hò thì sao?”

Lúc này, Đường Trừng đã mở giao diện thông báo chính thức của Quyến Luyến Đồng Hành, đưa điện thoại về phía cô

“Không phải phim. Chương trình tình cảm đấy. Anh ấy sẽ tham gia cùng chị.”

Trên màn hình chính là bài đăng công bố khách mời của chương trình, tài khoản Weibo chính thức của chương trình đã xác nhận — Giang Kỳ chính là nam khách mời cuối cùng.

Tiểu Hàm đọc đi đọc lại không dám tin vào mắt mình.

Một lúc sau, cô mới hét lên một tiếng ngắn nghẹn đầy chấn động.

Nhưng đang ở bệnh viện, giữ yên tĩnh là điều cơ bản nhất. Thế nên ngay khi tiếng hét vừa bật ra, Đường Trừng đã nhanh tay bịt miệng cô lại.

Hôm qua, sau sự cố dây cáp đứt, Đường Trừng được đưa vào viện cấp cứu, Tiểu Hàm thì một mình chạy vạy khắp nơi, đầu óc rối tung, đến mức không kịp để ý đến thông báo của Weibo. Nào ngờ nam khách mời cuối cùng của chương trình — lại là Giang Kỳ!!!

Đó chính là Giang Kỳ đấy a a a!!!

Triệu Tiểu Hàm kích động đến mức không thể kiềm chế. Dù bị Đường Trừng bịt miệng, không hét ra tiếng được, nhưng khuôn mặt nhỏ vẫn đỏ bừng lên vì phấn khích.

Lúc này, Đường Trừng lại nhẹ nhàng lên tiếng.

Trong mắt cô gái ấy vẫn ánh lên sự dịu dàng, nhưng sâu trong đáy mắt lại là sự phấn khích và quyết đoán không thể che giấu.

“Tiểu Hàm.”

“Chị vừa mới xem qua một số bình luận của cư dân mạng…”

"Hôm nay Đường Tiên Nhi lại đi ké fame à? Ké. Hôm nay Đường Tiên Nhi nổi không? Không. Ha ha ha."

Đường Trừng đưa một bình luận như vậy ra trước mặt Tiểu Hàm.

“Nếu đã bị nói là ké fame mỗi ngày, vậy sao chúng ta không ké cái ‘siêu to khổng lồ’ luôn nhỉ?”

“Hiện tại lựa chọn tốt nhất đã nằm ngay trước mắt, chính là Giang Kỳ.”

“Chị bỗng dưng rất muốn… thử xào couple với anh ta, ké fame một chút.”

Cô nói xong, đôi mắt cong lên, nụ cười rạng rỡ.

Rõ ràng là gương mặt thuần khiết đến mức trong veo, vậy mà lúc này giữa những đường nét ấy lại toát lên một phong vị khó tả, mê hoặc đến mức khiến người ta nghẹt thở.

Triệu Tiểu Hàm… đã hoàn toàn đơ người.

Thấy Tiểu Hàm không còn phản ứng gì, Đường Trừng liền thả tay, quay đầu nhìn về phía bình hoa cắm tulip trắng, khóe môi vẫn giữ nguyên nụ cười đó chưa từng rơi xuống dù chỉ một lần.

Thật ra, cô không chỉ muốn “xào couple” đâu.

Cô thậm chí… còn có chút muốn giả tình thành thật.

Dù sao thì… vị Giang đỉnh lưu kia, từ đầu đến chân, chẳng phải giống hệt hình mẫu lý tưởng mà cô từng mơ ước sao?