Nhóc Cá Mặn Trở Nên Nổi Tiếng Sau Khi Tham Gia Show Nuôi Dạy Trẻ

Chương 8: Trời má nhà Tô Thời An to dữ vậy

Chị Lý vừa xuống lầu thì đội ngũ quay phim phụ trách nhóm của Tô Thời An đã xách máy đến. Quản gia cung kính mở cổng biệt thự, hai chiếc xe bảo mẫu màu đen chậm rãi tiến vào.

Ống kính dần phóng to, toàn bộ khung cảnh biệt thự dần hiện ra trước mắt khán giả. Một nhân viên ở ngoài đóng vai người dẫn chuyện: “Chào mừng quý vị đến với chương trình Nhà Tôi Có Tiểu Bảo. Đây là phòng livestream của Tô Thời An và Cố Tiểu Mễ, rất vui được gặp mọi người.”

Những người trong ê-kíp theo đoàn cũng không giấu nổi sự kinh ngạc. Trong giới giải trí ai cũng biết Tô Thời An gả vào hào môn, nhưng cụ thể mức độ "hào" đến đâu thì không ai rõ. Nhìn khung cảnh này, phải nói là giống... công viên thì đúng hơn! Ở thành phố A, nơi tấc đất tấc vàng thì dù chỉ vùng ngoại ô, mua được mảnh đất to như này cũng phải tốn vài trăm triệu tệ.

Lúc này trong khung livestream của Tô Thời An chỉ có lèo tèo hơn trăm người xem, ngoài vài người hóng chuyện thì đa phần là anti-fan.

[Trời má, nhà Tô Thời An to dữ vậy?]

[Nghèo quá nên tưởng tượng không nổi, hóa ra thực sự có người ở trong Nhà Trắng luôn đấy!]

[Hơ, ai chẳng biết, xe đυ.ng Tô gả vào hào môn mà.]

[Không hợp lý nha, hào môn thế này mà theo tính cách cậu ta không đem khoe khắp nơi mới là lạ!]

[Tôi nghi ngờ hợp lý rằng cái nhà này là thuê để quay show thôi!]

[Nghe nói chồng của xe đυ.ng Tô là ông già lọm khọm cơ mà hahahaha.]

[Cười chết mất, chắc thuê căn nhà để tỏ vẻ sang chảnh thôi!]

“Xin chào, cho hỏi phòng của ngài Tô Thời An ở đâu vậy?” Nhân viên chương trình hỏi.

Quản gia dẫn người hầu mang trà lên cho khách, nói: “Phu nhân chắc vẫn đang rửa mặt chải đầu, lát nữa sẽ xuống ngay. Nếu không phiền, quý vị có thể dùng chút điểm tâm trước hoặc tham quan một chút trong lúc chờ đợi.”

“Vâng, cảm ơn.”

Cùng lúc với khi buổi phát trực tiếp được mở, khung phát trực tiếp của Tô Thời An bắt đầu có người xem vào, nhìn vào ID thì biết ngay là fan của các ngôi sao từng bị Tô Thời An đυ.ng chạm, vào chỉ để hóng cậu xấu mặt.

[Phu nhân? Gọi kiểu xưa dữ vậy trời!]

[Xấu hổ đến mức muốn lấy ngón chân cào ra nguyên căn hộ luôn!]

[Tô "xe đυ.ng xe" diễn dữ thiệt nha, còn phu nhân nữa chứ, tui còn tưởng mình là lão gia rồi đó!]

Câu này vừa xuất hiện, bình luận trực tiếp ngập tràn tiếng cười giễu cợt.

Quản gia đi lên gõ nhẹ cửa phòng Tô Thời An: “Phu nhân, tổ chương trình đến rồi.”

“À à, biết rồi, tôi xuống liền.” Một giọng trong trẻo vang lên từ khe cửa vừa hé mở, một nửa khuôn mặt trắng trẻo lướt qua, “Xin lỗi, đợi tôi hai phút là xong.”