[Song Xuyên] Thái Tử Bạo Ngược Xuyên Thành Ca Nhi Nhỏ Đáng Thương

Chương 8

(*Gia sinh tử: Đầy tớ được sinh ra trong phủ, thuộc quyền sở hữu của chủ nhân từ nhỏ.)

Thẩm Đường cười lạnh trong lòng: “Dù trời có sập cũng không được quấy rầy?” Nếu Hoàng đế truyền triệu, liệu bọn họ có dám ngăn cản thế này không? Chẳng qua là cố ý gây khó dễ, hoàn toàn không đặt Đại công tử vào mắt!

Mặc dù không nhận được ký ức của nguyên chủ, nhưng lúc chọn thân phận, cậu đã đọc qua thông tin về Đại công tử phủ Phúc Xương Bá.

Cơ thể này năm nay mới mười bảy tuổi. Năm năm trước, khi mẫu thân là Phúc Xương Bá phu nhân Quan Vân Anh qua đời chưa tròn bảy ngày, Phúc Xương Bá đã đưa một ngoại thất* cùng hai đứa con riêng về phủ.

(*Ngoại thất: Thϊếp thất được nuôi bên ngoài, không chính thức được đưa vào phủ.)

Người phụ nữ kia xuất thân từ thanh lâu, hát nam khúc rất hay, năm mười một, mười hai tuổi đã có chút danh tiếng ở kinh thành. Sau này, khi chính thức tiếp khách lần đầu, Phúc Xương Bá đã chuộc thân cho nàng, đưa vào biệt viện mà sủng ái hết mực. Sau khi nguyên phối qua đời, hắn không hề tái giá, mà trực tiếp giao việc nội trợ trong phủ vào tay nàng, đó chính là Lưu di nương.

Từ sau khi phu nhân mất, mọi gian khó mà Đại công tử phải chịu đều có bóng dáng của Lưu di nương và hai vị thứ đệ*, đương nhiên cũng không thể tách rời khỏi sự thờ ơ của Phúc Xương Bá.

(*Thứ đệ: Con trai dòng thứ, con của thϊếp thất.)

Thẩm Đường nhớ đến cú đẩy mạnh vào thắt lưng khi cậu vừa xuyên qua. Trùng hợp vậy sao? Chỉ e là một kế hoạch đã được sắp đặt từ lâu!

Người chủ quản trong phủ không có mặt, cố ý trì hoãn không mời đại phu, nếu kéo dài, Đại công tử có thể chết vì bệnh nặng. Dù có giữ được mạng, cũng sẽ tổn thương nguyên khí trầm trọng. Dùng cách này vài lần, sớm muộn gì cũng sẽ hành hạ hắn đến chết.

Thẩm Đường hít sâu một hơi, bắt đầu lục lọi tìm kiếm gì đó trong phòng.

"Ngươi tìm gì? Để ta giúp." Chiếu tỷ tỷ ghé lại gần. Không hiểu sao, nàng cảm thấy Tiểu Điệp sau khi rơi xuống nước đã thay đổi rất nhiều. Khuôn mặt tròn nhỏ ngày thường luôn treo nụ cười vui vẻ giờ lại nghiêm nghị hẳn, nhưng trông lại có vẻ đáng tin cậy hơn.

"Tìm bạc. Công tử để bạc tháng ở đâu?" Thẩm Đường tiện tay nhặt một sợi dây buộc tóc, tùy tiện buộc lại mái tóc vừa hong khô. "Không thể tiếp tục thế này, thân thể công tử chịu không nổi. Ta phải ra ngoài tìm đại phu."

Chiếu tỷ tỷ và đám hạ nhân còn lại đều sửng sốt.

Những gia đình quý tộc như phủ Phúc Xương Bá có quy củ cực kỳ nghiêm ngặt, hạ nhân hầu hạ trong nội viện nữ quyến như bọn họ thậm chí không thể ra khỏi cửa nhị môn*, chứ đừng nói đến chuyện rời phủ ra ngoài phố.