Xem xong, Nguyên Việt tức đến bật cười. Cái gì thế này? Ai viết ra thứ này vậy? Văn phong đậm mùi fanfic, còn cố nhấn mạnh Bố Lý Kỳ Tư là thả nước mới thua Nguyên Việt, trong lòng vẫn cho rằng Beta không thể thắng Alpha. Còn nữa, ai dạy cái tư duy mẫu giáo “thích ai thì bắt nạt người ta” vậy? Đầu để làm cảnh à?
Thời Bắc Thuần thấy Nguyên Việt tức đến đỏ cả mắt, liền lúng túng an ủi: “Tôi biết bài này xàm lắm, chắc phần lớn người trong trường cũng không tin đâu, cậu đừng giận.”
Nguyên Việt vừa lướt phần bình luận vừa nói: “Tôi không giận, tôi chuẩn bị tra xem ai đăng bài.”
Dựa vào phần bình luận, đúng như Thời Bắc Thuần nói, số người thật sự tin rất ít, nhưng người hóng drama thì cực nhiều, ai nấy đều giả vờ nghiêm túc bàn luận. Nếu người ngoài không rõ sự tình mà nhìn vào, có khi lại tưởng bài này là thật.
Thời Bắc Thuần ngăn lại: “Không tra được đâu, lúc bài mới hot đã có người thử rồi. Quyền hạn của người đăng rất cao, đến giờ vẫn chưa ai tra ra là ai.”
“Sao cơ? Không phải học sinh đăng à?” Nguyên Việt khó hiểu.
“Không phải. Trong học sinh cũng có người có quyền cao trên diễn đàn – thường là kiểu có liên quan đến quân đội hoặc chính trị từ sớm. Thân phận bảo mật, chỉ có ban quản trị trường mới biết họ là ai.” Thời Bắc Thuần giải thích sơ qua.
“Thế họ quyền cao muốn vu khống ai thì vu khống à? Không ai quản à?”
Nguyên Việt tức nghẹn họng. Bị vu cho có quan hệ mập mờ với Bố Lý Kỳ Tư thật sự khiến cậu buồn nôn. Trong đầu nguyên chủ vẫn còn đầy rẫy ký ức bị Bố Lý Kỳ Tư bắt nạt, nghĩ đến việc mình bị gán ghép với hắn ta, Nguyên Việt chỉ thấy ghê tởm.
Bên dưới bài viết, phần bình luận vẫn đang không ngừng cập nhật, càng lúc càng nhiều người tham gia vào cuộc vui, chẳng thiếu gì những kẻ chỉ chờ có biến lớn để hóng.
“Báo lên trường đi. Nhưng mà đây là lần đầu có chuyện kiểu này, không biết trường sẽ xử lý ra sao.” Thời Bắc Thuần lấy thiết bị liên lạc của Nguyên Việt, đặt xuống bàn để cậu khỏi thấy nữa, “Nhưng chắc cậu không cần ra tay đâu, Bố Lý Kỳ Tư chắc sẽ tự xử lý thôi. Dù sao hắn cũng là người trong cuộc.”
Nguyên Việt không đáp. Cậu không phải kiểu ngồi yên chờ người khác đến cứu.
Cậu cầm thiết bị lên, để lại một bình luận mới nhất dưới bài viết: “Đã báo cáo. Chờ xem.” Sau đó cậu đi liên hệ với quản trị viên diễn đàn trường.
Cùng lúc đó, ở một tòa ký túc khác, phòng của Bố Lý Kỳ Tư đang đông nghẹt người.
Ký túc học viện Barten đều là phòng đôi, nhưng vì Bố Lý Kỳ Tư là con trai nhà Clive – nhà tài trợ của trường nên hắn được hưởng ưu đãi ở phòng đơn. Dù không ở thường xuyên, nhưng phòng của hắn vẫn đầy đủ tiện nghi, thậm chí rộng hơn phòng đôi tiêu chuẩn.
Nhưng dù rộng đến đâu cũng không chịu nổi hơn chục Alpha to lớn chen vào, bây giờ phòng chật như nêm. Mà Alpha cùng ở chung một không gian rất dễ sinh cáu gắt do bản năng lãnh thổ.
“Các người vào đây hết làm gì? Còn không mau cút ra, phiền chết đi được!”
Tình huống phải nhốt mình với một đám con trai khác trong không gian chật chội thế này, Bố Lý Kỳ Tư không chịu nổi. Dù đám này đều là bạn thân cũng không được.
“Bố Lý Kỳ Tư, chuyện giờ rùm beng thế này rồi, ai cũng có thể chen chân vào, mày chắc không định ra tay à?”
Câu này là Thác Nhân Bỉ nói, rõ ràng là rất bức xúc, nói ra cũng thẳng thừng chẳng giữ kẽ. Những người còn lại vừa nghe giọng điệu này của Thác Nhân Bỉ đã biết hôm nay thể nào cũng cãi nhau to, ở lại không chỉ đυ.ng trúng tâm trạng xấu của Bố Lý Kỳ Tư mà còn có thể bị vạ lây. Thế là lại “rào rào” một cái tản đi gần hết, chỉ còn Thác Nhân Bỉ và Ross – hai người thân với Bố Lý Kỳ Tư nhất và cũng có xuất thân tương đương ở lại.
“Ra tay cái gì? Cậu tưởng tôi không biết là ai đang giở trò sau lưng à? Đυ.ng đến đám đó liệu chúng ta có chiếm được lợi gì không?”
So với sự phẫn nộ của Thác Nhân Bỉ và Ross, người bị bôi nhọ thẳng mặt – Bố Lý Kỳ Tư lại không có bao nhiêu cảm xúc dao động.
Thậm chí không ai biết rằng, sau khi đọc xong bài viết đó, trong lòng hắn ta từng có một khoảnh khắc... gật gù tán thành. Đến khi nhận ra mình lại đồng tình với bài viết đầy máu chó đó, hắn ta vội vàng cưỡng ép bản thân dập tắt cái ý nghĩ ấy.
Bố Lý Kỳ Tư biết, từ sau lần bị Nguyên Việt đánh bại trong tiết thực chiến tuần trước, thái độ của hắn ta đối với cậu đã thay đổi một cách bất thường. Mùi tin tức tố đào trắng khiến hắn ta phản ứng mạnh vào buổi trưa lại càng khiến đầu óc hắn ta rối như tơ vò.