Xuyên Thành Nữ Phụ Ác Độc Giả Trai Trong Truyện Về Esports

Chương 13

Trong tai nghe của Hạ Thanh vang lên giọng nói của thành viên Xưng Bá - Hách Các: [Đến cả trang bị của đội trưởng Vô Cụ mày cũng dám cướp, mau mau xuống đây chịu chết đi.]

Cậu ta vừa dứt lời, bóng người màu bạc kia đã lập tức vọt ra, di chuyển theo hình chữ N cực kỳ nhanh, lượn lờ quanh người Hách Các.

Hách Các liên tiếp ra đòn nhưng không lần nào đánh trúng đối phương, sắc mặt cũng từ thái độ đùa cợt dần trở nên nghiêm túc. Đối phương không chỉ giỏi chạy trốn, mà tốc độ phản ứng của cô cũng cực kỳ nhanh…

Đội trưởng Vô Cụ đang chuẩn bị ra tay thì bất ngờ dừng lại.

Bóng dáng Ngân Nhân thoáng cái đã vòng ra sau lưng Hách Các, vung tay lên hạ chảo xuống, một đòn chính xác. Chỉ trong chớp mắt sau đó, thân ảnh của cô đã biến mất.

Vốn dĩ Hách Các đang còn lại rất ít máu, giờ đây thanh máu càng gần cạn hơn nữa. Khi cậu ta còn đang vừa kinh ngạc vừa thở phào nhẹ nhõm, thì một quả đạn pháo bỗng nhiên bị ném tới ngay dưới chân…

Hách Các: “!”

Cậu ta vội vàng nhảy lên né, nhưng đáng tiếc phạm vi vụ nổ của đạn pháo quá lớn, tia lửa từ vụ nổ đã lập tức quét sạch chút máu còn lại của cậu.

Hách Các khó tin nhìn vào màn hình máy tính giờ đã chuyển sang màu trắng đen. Cậu ta... lại bị một tên Ngân Nhân… phản sát ngược lại?

Đội trưởng Vô Cụ: [Hách Các, cậu chủ quan quá rồi.]

Giọng nói của đội trưởng Vô Cụ truyền qua tai nghe, nhưng đầu óc Hách Các lúc này vẫn còn đang vô cùng choáng váng.

Hạ Thanh không dùng voice chat, chỉ nhanh chóng gõ xuống một dòng chữ: [Trang bị các cậu làm rơi cũng được đấy, có duyên gặp lại nha.]

Hách Các: “...”

Trong phòng huấn luyện của câu lạc bộ Xưng Bá vang lên một tiếng hét đầy bi thương. Quá nhục nhã, thực sự là nỗi nhục lớn nhất trong đời cậu ta!

Thân ảnh của Ngân Nhân lại lần nữa biến mất vào sâu trong rừng, lần này đội trưởng Vô Cụ không đuổi theo nữa, chỉ đứng nhìn sâu vào khu rừng không một bóng người, như đang suy nghĩ điều gì đó.

-

Trung tâm khu V, chiến hỏa đã lan tràn khắp nơi, bãi cỏ xanh mướt giờ đây xuất hiện rất nhiều vết nứt toác như tia chớp. Con boss ẩn cực kỳ dai sức, tới tận bây giờ vẫn chưa bị đánh hạ.

Sáu đội trưởng và các thành viên câu lạc bộ không chỉ phải đối phó với đại boss, mà còn phải đề phòng lẫn nhau, thỉnh thoảng còn “lỡ tay” tấn công nhầm đối phương vài cái.

Khi Hạ Thanh trở lại từ trong sơn động thì hai tay đã trống rỗng, số trang bị có thể nhặt được đã bị người khác thu dọn hết. Tuy nhiên, hôm nay cô cũng coi như thu hoạch được kha khá rồi, chuẩn bị logout thoát game.

Trong game "Đoạt Bá" này, nếu muốn logout an toàn mà không bị rơi trang bị, người chơi bắt buộc phải thoát ở địa điểm lối vào ban đầu.

Trung tâm khu V lại chính là con đường duy nhất dẫn đến lối vào game. Hiện tại hệ thống vẫn chưa đưa ra thông báo khu V đã bị ai chiếm lĩnh, nghĩa là boss ẩn vẫn chưa bị đánh bại.

Hạ Thanh không hề có ý định tham gia vào cuộc tranh đoạt boss, cứ thế ung dung nhàn nhã dạo chơi trong khu rừng với đống trang bị vừa cướp được, định bụng logout khỏi game rồi từ từ sắp xếp lại “chiến lợi phẩm”.

Lúc này, tại trung tâm khu V, máu của con boss ẩn chỉ còn lại một chút ít. Sáu đội trưởng của các câu lạc bộ vẫn còn đứng đó, nhưng trải qua trận chiến khốc liệt vừa rồi, thành viên mỗi bên còn sót lại chẳng được bao nhiêu, có câu lạc bộ thậm chí chỉ còn không quá hai người.

Đội trưởng Xưng Bá: [Boss ẩn khu V da dày thật đấy.]

Đội trưởng Hùng Bá: [Nếu cậu thấy khó quá thì dẫn đội viên logout trước đi, boss cứ để bọn tôi đánh cho.]

Đội trưởng Xưng Bá: [Cậu nghĩ hay lắm! Để tôi đánh cậu thành tàn phế trước đã.]