Mãi đến sáng hôm sau, khi băng gạc trước mắt Chu Kỳ Tinh được bác sĩ tháo xuống từng lớp từng lớp, anh cuối cùng cũng có thể nhìn thấy ánh sáng.
Hứa Nguyện mới biết, thì ra đôi mắt của Chu Kỳ Tinh lại đẹp đến thế.
Đôi mắt ấy, trong trẻo rạng rỡ, sáng ngời như ngôi sao, đẹp đến mức gần như phi thực.
Là một kẻ mê cái đẹp, cô đã có một khoảnh khắc muốn ở bên anh lâu thêm chút nữa nhưng khi nhìn thấy đám súc sinh kia thảm hại đến nhường nào, oán niệm khiến cô lưu lại thế gian này cũng dần dần tiêu tan.
Hôm nay cô đến để từ biệt, để cảm ơn anh, mong anh cả đời bình an.
Nguyện Chu Kỳ Tinh cả đời bình an.
Thế nhưng, ngay lúc cô sắp rời đi, lại nhìn thấy chuyện đầu tiên anh làm sau khi quen với ánh sáng chính là cầm một bức ảnh tốt nghiệp cấp ba của cả lớp, tấm ảnh mà cô vô cùng quen thuộc.
Anh dùng lòng bàn tay khẽ vuốt ve khuôn mặt rạng rỡ của cô gái trong bức ảnh, nhẹ nhàng cười thì thầm:
“Nguyện Nguyện, em chờ anh một chút.”
Cô không hiểu ý anh nhưng vẫn cảm thấy có gì đó không ổn.
Cho đến khi anh đưa một bản di chúc cho quản gia...
Cho đến khi anh thay một bộ áo bành tô trắng được cắt may tinh xảo, ngay cả chiếc khăn vuông trước ngực cũng là màu trắng hạnh mà cô yêu thích nhất...
Cho đến khi anh tự tay đâm kẻ thù thay cô, từng nhát dao một, máu tươi phun ra bắn lên khuôn mặt tái nhợt của anh, nhuộm một chút sắc đỏ yêu dị...
Cho đến khi anh tự tay thay cho cô một chiếc váy cưới tuyệt mỹ, hoàn toàn xứng đôi với bộ đồ trên người anh...
Cho đến khi anh cùng cô nằm vào quan tài thủy tinh, uống trọn một lọ thuốc ngủ...
Hứa Nguyện sững sờ đến không thốt nên lời nhưng cô không thể ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn anh nằm xuống bên cạnh, một tay nắm lấy tấm ảnh tốt nghiệp, một tay nắm chặt lấy cô.
Cho đến khi nắp quan tài bị người từ bên ngoài phong kín hoàn toàn.
Nhưng cô vẫn thấy được, một khắc Chu Kỳ Tinh khép mắt lại, anh vẫn đang mỉm cười...
Hôm sau, các phương tiện truyền thông thi nhau đưa tin.
Tin thứ nhất: Vụ án oan của Hứa Nguyện đã được phá, hung thủ đã đền tội.
Tin thứ hai: Gia tộc giàu có bậc nhất đế đô, hào môn Chu gia tuyên bố quyên tặng toàn bộ tài sản, thành lập quỹ từ thiện Kỳ Nguyện. Họ sẽ xây dựng 107 trường tiểu học và 52 trường trung học ở các vùng núi nghèo khó trên cả nước, cho đến khi tài sản cạn kiệt.
Mà tại một khu mộ đắt đỏ bậc nhất đế đô, giữa lăng mộ của nhiều thế hệ nhà họ Chu, một ngôi mộ mới được dựng lên, nổi bật hơn hẳn.
Trên tấm bia chỉ khắc lại một dòng chữ:
"Chu gia đời thứ chín - độc tôn Chu Kỳ Tinh, hợp táng cùng thê tử Hứa Nguyện."