Chỉ yêu Lục bảo:【Tiền của tôi đều là kiếm được bằng đường chính ngạch hợp pháp, ngoài đời tôi cũng sống rất ổn, tặng quà là vì tôi muốn tặng thôi, tiểu bảo cứ yên tâm nha~】
Lục Úc im lặng hai giây, nhìn thẳng vào ống kính, nghiêm túc nói: “Cảm ơn món quà của bạn. Bạn chơi Ngũ Hành thật sự rất giỏi.”
Sở Minh Chu nhìn Lục Úc trên màn hình thu lại hết những gai góc thường ngày, nghiêm túc khen người ta một câu, cổ họng bất giác chuyển động, ánh mắt cũng không nỡ rời đi.
Mãi đến khi Lục Úc theo lịch trình livestream bước sang phần tiếp theo, Sở Minh Chu mới từ từ ấn nút dừng ghi hình.
Phần hai của buổi livestream sinh nhật là xem video chúc mừng từ các câu lạc bộ khác và fan gửi tặng Lục Úc.
Trong giới, việc các câu lạc bộ gửi video chúc mừng sinh nhật cho tuyển thủ của nhau đã trở thành một nghi thức giao lưu hữu hảo.
Năm nay, số lượng câu lạc bộ chúc mừng Lục Úc đặc biệt nhiều. Một phần vì phần lớn họ từng sử dụng cơ giáp do cậu thiết kế. Phần còn lại... không rõ từ bao giờ, các tân binh của liên minh hai năm trở lại đây đều là fan của cậu, mà không ít người là fan cứng chính hiệu.
Fan trong giới còn trêu Lục Úc là: "Máy gặt thiếu niên."
Trong vô số lời chúc, OTM chiến thắng tuyệt đối nhờ vào đoạn tung hô kéo dài tận hai phút của A Nhạc. Khán giả trong livestream cười nghiêng ngả, đồng loạt đầu hàng trước sức công phá của ‘máy thổi’.
Xem xong toàn bộ video chúc mừng từ các câu lạc bộ và người hâm mộ, Lục Úc nghiêm túc nói: “Cảm ơn mọi người. Sau này tôi sẽ cố gắng đăng thêm video sinh hoạt hàng ngày lên Tinh Bác, cũng sẽ cố gắng livestream nhiều hơn.”
Cậu chẳng có gì đặc biệt để báo đáp fan, chỉ có thể dùng chút nỗ lực nhỏ bé của mình để khiến họ vui vẻ hơn một chút.
【Tôi đã quay màn hình rồi nhé! Tháng sau không có vlog là tôi làm ầm lên đó!】
【Lục Lục đúng là em bé ngoan của mẹ a a a a.】
【Lần đầu xem livestream của Úc Thần, trời ơi chân thành muốn xỉu, yêu mất rồi.】
【Bé con không cần báo đáp gì hết, chỉ cần em vui vẻ là đủ rồi!】
【Lục Lục chuẩn bị mở quà rồi phải không! Hóng quá đi!】
Lục Úc "ừm" một tiếng, quay sang bảo nhân viên đưa kéo qua: “Tiếp theo là phần mở quà.”
Cậu chọn một chiếc hộp màu cam trong đống quà trước mặt, cẩn thận cắt lớp giấy bọc, bên trong là một bức tranh thêu tái hiện lại khoảnh khắc Lục Úc lần đầu tiên bước lên sàn đấu Ngũ Hành.
Kỹ thuật thêu tay của fan vô cùng tinh tế, chi tiết và sắc thái trong tranh được phục dựng gần như hoàn hảo.
“Bức thêu rất đẹp, cảm ơn bạn. Tôi rất thích.”
Lục Úc đưa bức tranh cho nhân viên giữ gìn cẩn thận.
Món quà tiếp theo là một bộ ba món mùa đông lấy cảm hứng từ hươu sao, gồm mũ len, khăn choàng và găng tay.
Cậu thử đội chiếc mũ ngay tại chỗ, gật đầu xác nhận: “Rất ấm, cũng rất thoải mái.”
Ánh sáng trong phòng livestream được điều chỉnh theo tông ấm, làm dịu đi vẻ lạnh lùng vốn có trên người Lục Úc. Đôi sừng nhung trên mũ ép nhẹ xuống mái tóc lòa xòa, tóc con rối loạn vương trên hàng mi, khiến cả gương mặt cậu thoáng hiện nét ngơ ngác không kịp thích nghi.
Fan mẹ trong phòng livestream nổ tung thành pháo hoa, chỉ hận không thể xuyên qua đường truyền mạng để bay thẳng đến trụ sở FE mà ôm chầm lấy con trai.
Trời ơi, đáng yêu đến vô pháp vô thiên rồi!
Lục Úc nhìn dòng bình luận ngập tràn toàn là “Bé con, mẹ yêu con” mà hơi mất tự nhiên, liền tháo mũ xuống, ho nhẹ hai tiếng để điều chỉnh lại trạng thái, cố gắng khôi phục vẻ lạnh nhạt thường ngày: “Xem món quà tiếp theo thôi.”
Lúc ấy, Sở Minh Chu liếʍ nhẹ môi, ánh mắt thoáng động. Tay nắm chuột khẽ nhúc nhích, rồi… ném ra thêm 99 cái Vương miện Lệ Chi.
Tổng số tiền anh đã chi trên nền tảng Lệ Chi Live đã vượt mốc ba trăm vạn, nên mỗi lần gửi quà sẽ kèm theo một dòng đạn sáng khổng lồ, phát sáng nổi bật không ai lướt qua được.
Sở Minh Chu cụp mắt xuống, ngón tay thon dài gõ nhẹ trên bàn phím.
Chỉ yêu Lục bảo:【Tiểu bảo, có thể đội mũ rồi mở quà tiếp không? Ngoan lắm.】
【A a a a a Lục Bảo mau nhìn chị đại nhà em kìa!!!】
【Chị là thần trong lòng em, không ai được phép chống đối chị ấy!】
【Khoan đã, mấy người có tiền tặng quà cũng tính bằng đơn vị bảy con số luôn à?!】
Lục Úc hơi do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn đội lại chiếc mũ lên đầu, chỉ là lần này cậu âm thầm tăng tốc độ mở quà.
Sắp đến mốc nửa đêm, sàn phòng đã chất đầy vỏ hộp, chỉ còn lại một món quà cuối cùng nằm trơ trọi.