Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Ác Độc, Tôi Bị Vai Ác Bệnh Kiều Quấn Lấy

Chương 1: Xuyên thành nữ phụ ác độc

"Ưʍ."

Một tiếng thở dốc khàn khàn mang theo chút đau đớn vang lên bên tai Lâm Yên.

Đầu óc có chút choáng váng, cô lắc mạnh đầu để lấy lại tỉnh táo rồi nhìn rõ khung cảnh trước mắt.

Mẹ nó.

Soái ca. Mà còn là một soái ca để nửa thân trần.

Người đàn ông nọ đang quỳ gối trên tấm thảm lông mềm mại, hai tay bị trói chặt ra sau lưng.

Cánh tay rắn chắc căng lên, bờ vai rộng, eo thon, dù đang quỳ cũng không thể che giấu dáng người cao lớn và khỏe khoắn của anh.

Trên l*иg ngực cường tráng còn vương vài vệt máu đỏ tươi do roi quất, toát lên vẻ ngạo nghễ và hoang dã khó thuần phục.

Đây là cái tình huống buộc chặt play gì thế này?

Lâm Yên theo bản năng huýt sáo trêu chọc, nhếch miệng làm mặt quỷ, đôi mắt ánh lên tia giảo hoạt: "Chà, cay đệ nha ~"

Vừa dứt lời cô liền xoa hai tay vào nhau, rồi chợt phát hiện mình đang nắm một cây roi dài.

Người đàn ông nhướng mày, đôi mắt đen sâu thẳm, ngũ quan sắc bén tinh tế, ánh mắt sắc lẻm như dao, hung dữ như thể muốn cắn người: "Lâm Yên, cô lại phát điên cái gì vậy?"

Trong khoảnh khắc bàng hoàng, Lâm Yên dần nhận ra có gì đó không đúng.

Đàn ông, roi dài...

Sau vài giây suy nghĩ thì "phịch" một tiếng, chân Lâm Yên mềm nhũn quỳ rạp xuống đất.

Mẹ nó.

Hình như cô đã xuyên sách rồi.

Xuyên vào một quyển tiểu thuyết máu chó. Mà ai cũng biết trong tiểu thuyết máu chó thì luôn có một nữ phụ ác độc, và cô lại xuyên đúng vào nữ phụ ác độc đó, cũng tên là Lâm Yên.

Bộ tiểu thuyết này còn đứng top 1 bảng "sách đọc hại não", cốt truyện nhảm nhí, hành văn rối rắm, logic vặn vẹo, tam quan méo mó. Những thể loại tiểu thuyết thế này cô vốn không thèm đọc, nhưng nếu nó đã rác đến mức không thể tưởng tượng thì cô lại tò mò muốn thử xem có thể nát đến mức nào.

Sau khi đọc xong, Lâm Yên chỉ muốn tự tát vào mắt mình, rồi để lại một bình luận chê bai tác giả: "Không giống người viết, giống ngụy người viết."

Tiểu thuyết này có bốn nhân vật chính là nam chính Cố Bùi Tư, nữ chính Ôn Như, phản diện Giang Vọng và nữ phụ ác độc Lâm Yên.

Mối quan hệ tình cảm trong truyện rối như tơ vò: Cố Bùi Tư thích Ôn Như, Ôn Như thích Cố Bùi Tư, Giang Vọng thích Ôn Như, còn Lâm Yên thì thích Giang Vọng. Mà Lâm Yên vì ghen ghét Ôn Như nên không ngừng tìm cách cản trở.

Sau một chuỗi yêu hận tình thù, phản diện gϊếŧ chết nữ phụ ác độc, phản diện gϊếŧ nam chính, nữ chính đau khổ không chịu nổi nên tự sát, phản diện hối hận rồi cũng tự sát theo.

Mọi thứ rối tung rối mù, kết thúc là một màn bi kịch toàn tập.