Ngoài ra, thế giới này rốt cuộc là loại tận thế gì? Trước khi đến đây, cậu đã chuẩn bị tinh thần đối đầu với bầy xác sống trong cuộc truy đuổi dài 3.000 dặm nhưng bây giờ nhìn lại, không thấy bóng dáng thây ma nào cả, mà khung cảnh thì lại giống hệt một bộ phim thảm họa như 2012.
Và còn cái ba lô của cậu…
“Đệt! Cái ba lô của tôi!!”
Rái cá Phú Quý vốn đang nằm ngửa trên biển đột nhiên nhớ ra chiếc ba lô mà cậu mang theo bên mình. Những thứ khác trong ba lô thì không nói làm gì nhưng bên trong đó còn có cuốn《Cẩm nang sinh vật kỳ dị manh sủng nhà họ Cẩu》. Tác phẩm mà cậu đã dốc hết tâm huyết mấy năm trời mới hoàn thành!!!
Ngay lập tức, Con rái cá nhỏ trên mặt biển lập tức lật người, vươn đôi bàn tay tròn tròn nhỏ bé ra sau lưng để cố với lấy ba lô. Nhưng vào lúc này, Phú Quý cũng chẳng còn dám hy vọng gì nhiều nữa.
Cậu đã rơi xuống từ trên cao, bị sóng đánh lên đánh xuống không biết bao nhiêu lần, sau đó lại nằm ngửa trên biển khoảng năm phút. Nếu cái ba lô vẫn còn trên lưng thì đã là nhờ chất lượng quá tốt rồi nhưng dù nó có bền đến đâu… thì cũng không chống nước được. Cuốn sổ tay quý giá của cậu khả năng cao đã tan thành một đống giấy nát.
Thế nhưng, khi lục tìm trong ba lô của mình, Cẩu Phú Quý không hề thấy quyển sổ đâu cả.
Hai bàn tay nhỏ nhạy cảm của Rái cá Phú Quý lục lọi khắp trong ba lô, lần mò ra ví tiền, điện thoại, thậm chí cả một bộ lược gỗ nhỏ, gương nhỏ và vài đồng xu. Nhưng cuốn 《Cẩm nang sinh vật kỳ dị manh sủng nhà họ Cẩu》 lớn nhất lại biến mất.
Nó không bị rách nát, cũng không biến thành một đống giấy vụn, thậm chí trong ba lô không có bất kỳ thứ gì liên quan đến giấy cả.
Cẩu Phú Quý có chút hoang mang, bối rối.
Điều đầu tiên hắn nghĩ đến là những bức ảnh hiếm hoi chụp các sinh vật đáng yêu mà Phú Quý đã tự tay dùng máy ảnh cao cấp ghi lại trong sổ tay. Nghĩ đến đây, cậu đau lòng mà méo miệng.
Vì để bắt được khoảnh khắc đẹp nhất của những sinh vật nhỏ đáng yêu trong lòng mình, Phú Quý đã lặn lội lên rừng xuống biển, bị muỗi cắn trong rừng nguyên sinh, bị sói rượt trong vùng băng tuyết cao nguyên. Nhờ vậy mà cậu rèn luyện được khả năng chạy trốn cực đỉnh. Nếu không phải do thể chất trời sinh kém cỏi, Cẩu Phú Quý cảm thấy bản thân hoàn toàn có thể đi thi Olympic.
Vậy nên! Những bức ảnh trong sổ tay của hắn toàn là cực phẩm! Nhiều tấm trong đó thậm chí còn được các tạp chí sinh vật địa lý tranh nhau sử dụng! Vậy mà giờ đây, tất cả đều biến mất.
Lúc này, rái cá Phú Quý giống như một con rái cá ngơ ngác vừa đánh rơi bị mất sạch số vỏ sò và nhím biển trong túi của mình. Đôi mắt tròn đen như hạt nho tràn đầy vẻ bối rối.
Thật là quá đáng thương.
Nhưng ngay sau đó, rái cá Phú Quý bỗng lộn vòng trên mặt biển! Cậu chợt nhớ tới hơi ấm phát ra từ sau lưng khi vừa bước qua Cánh cửa Tận Thế. Cậu hào hứng dùng chân nhỏ xoa xoa mặt, đôi mắt đen long lanh đầy phấn khích
Lúc đó, khu vực phát nhiệt dường như có kích thước tương đương với cuốn sổ tay yêu quý của cậu!
Vậy nên, thứ phát sáng khi ấy chính là cuốn sổ tay sao?
Nghĩ đến sinh vật nhỏ đầu tiên trong sổ tay của mình — một con rái cá thích xoa mặt chải chuốt, mỗi ngày đều nằm phơi nắng trên mặt biển, còn thích dùng vỏ sò và cua để gõ lên đá và thuyền… Cẩu Phú Quý — không, bây giờ là rái cá Phú Quý — bỗng bừng tỉnh!
Thế giới tận thế đã đến, ý thức Trái Đất còn có thể nói chuyện với bọn họ và phát nhiệm vụ. Vậy thì Phú Quý bỗng dưng thức tỉnh một cái "bàn tay vàng" có gì là không thể? Hơn nữa, bàn tay vàng này còn là thứ cậu đã dày công tạo ra trong nhiều năm qua!
Biết đâu chỉ một thời gian nữa, những người còn lại trên Trái Đất sẽ thức tỉnh huyết mạch, bộc phát dị năng, rồi ai ai cũng trở thành siêu anh hùng thì sao?
Khả năng thích nghi và tự thuyết phục của Phú Quý mạnh đến đáng sợ. Cho dù hoàn toàn không biết sự thật là gì, chỉ cần tự tìm ra một lý do hợp lý, cậu liền có thể tiếp tục sống sót mà không hề hoảng loạn.
Dù sao thì cậu luôn tin rằng “Như tên gọi của mình — Cẩu Phú Quý, chỉ cần còn sống và biết cách lẩn trốn, tương lai chắc chắn sẽ giàu!”
Vậy thì bây giờ việc cần suy nghĩ là làm sao lên bờ hoặc tìm được vài người sống sót.
Điều tra xem thế giới này là tận thế kiểu gì, làm thế nào để cứu vãn hoặc kết thúc nó.
Dù sao thì cậu cũng đã chủ động bước vào đây, cũng nên làm chút gì đó, phải không? Dù không thể làm anh hùng cứu thế giới, nhưng Phú Quý rất có kinh nghiệm trong việc sống sót bằng cách "lẩn trốn".
Ngay khi vừa nảy ra suy nghĩ đó, Phú Quý đột nhiên cảm thấy một luồng nhiệt nóng lên giữa trán.