Cha Tôi Là Phản Diện Nổi Tiếng Trong Truyện Tranh

Chương 4

"Kết cục có thay đổi không? Cái kết trước khác gì toàn diệt đâu, ai sống sót thì người đó đau khổ. Đúng là không thể tin được mấy tác giả có bút danh kiểu “Chiến binh tình yêu”. Phải check nhanh trạng thái tinh thần của tác giả mới được."

...

Ánh đèn đỏ dài đằng đẵng cuối cùng cũng tắt, cả nhóm người cùng nhau băng qua vạch kẻ đường.

Tiểu Bạch nhỏ con, đi giữa đám đông dễ bị va phải, nên anh trai nắm tay cậu đi ở phía sau cùng.

Cậu ngước lên nhìn anh trai bên cạnh: mái tóc đen rối bù tùy tính, chiếc cổ áo lông quạ làm nền cho làn da trắng nhợt, ánh mặt trời chói chang khiến đôi mắt màu tím mơ màng khẽ nheo lại, dáng vẻ vừa cao quý vừa lười nhác trông như một ma cà rồng còn ngái ngủ.

Nhưng hình như không có răng nanh.

Không biết anh trai đang cosplay nhân vật nào nhỉ.

Tiểu Bạch vừa định hỏi thì thấy một chiếc xe tải vượt đèn đỏ lao thẳng về phía vạch kẻ đường, sắp đâm vào anh trai cậu.

Thôi xong!

Cậu đột ngột giằng tay ra, dùng hết sức đẩy mạnh anh trai sang một bên.

"RẦM ——"

.

Nóng quá!

Khụ khụ khụ ——

Vừa tỉnh lại giữa luồng hơi nóng hầm hập, cậu đã bất cẩn hít phải một ngụm khói đặc quánh, bỏng rát. Cậu vội lấy tay che mũi miệng, ho sặc sụa liên tục, cả người co rúm lại.

Mắt cũng bị khói làm cho cay xè, nước mắt giàn giụa, chỉ thấy mờ mờ ánh lửa. Bên tai không ngừng vang lên tiếng gỗ cháy nổ lách tách.

Chuyện gì thế này?

Cậu nhớ hình như mình chết rồi mà...

Lẽ nào mình tỉnh lại lúc đang bị hỏa táng? Thế thì tệ quá rồi.

Hoảng hốt lau nước mắt, lúc này cậu mới nhận ra mình đang ở trong một khu rừng cháy. Khói đen đặc quịt bao phủ cả bầu trời, nhìn mà thấy hoảng sợ, khó thở vô cùng.

Cảnh tượng trước mắt cậu không giống một vụ cháy rừng thông thường. Nơi này như vừa trải qua một trận động đất hay bão tố tàn phá, lại có chút giống cảnh tượng khu rừng bị ném bom trong phim chiến tranh. Mặt đất chỗ lồi chỗ lõm, đất đá và cây cỏ bị bật tung lên, rễ cây trơ ra. Xung quanh, những cây đổ rạp xuống đất đang bốc cháy rừng rực, nhưng vì thảm thực vật trên mặt đất đã bị phá hủy nên lửa không lan nhanh lắm, tạm thời sẽ không cháy đến chỗ cậu.

Cậu quan sát xong xung quanh, không biết nên thấy may mắn hay không.

Tốt lắm, ít nhất thì cậu không tỉnh lại trong lò hỏa táng.

Nhưng rốt cuộc chuyện này là sao?

Nén nước mắt, dựa vào kinh nghiệm từ những buổi diễn tập phòng cháy chữa cháy ở trường trước kia, cậu cố gắng bình tĩnh lại, làm rõ tình hình hiện tại.