Nhân Viên Nhà Tang Lễ, Không Gì Là Không Thể

Chương 6

Mà trước khi tỉnh khỏi giấc mơ đó, cô đã nghe thấy cái tên Lưu Lương này.

Vậy nên, đây không phải là hai giấc mơ riêng biệt, mà là một chuỗi mơ liên tục có liên quan đến nhau?

Còn thân phận của cô trong mơ là một học sinh bị bắt nạt đến không chịu nổi, muốn nhảy lầu để kết thúc đau khổ à?

“Hôm nay tao đứng đây xem, mày có giỏi thì nhảy xuống thật đi!”

“Đúng rồi, muốn nhảy thì nhảy lẹ đi!”

“Mày mà nhảy thật, khéo mai bọn tao được nghỉ học, coi như mày cũng có chút tác dụng!”

Ba đứa con gái thay nhau nói những lời cay độc, tiếng cười nham hiểm của chúng vang vọng trong không gian chật hẹp, tù mù.

Vì giấc mơ đầu tiên khá ngắn và kết thúc đột ngột, còn giấc mơ thứ hai chỉ mới bắt đầu nên thông tin Ôn Thời Giản biết được khá ít. Cô chỉ biết mình đang ở một ngôi trường hẻo lánh, và nơi này có lẽ là khu ký túc xá học sinh.

Ba đứa con gái này nghe giọng thì chắc tuổi không lớn lắm. Có thể là học sinh cấp hai, cũng có thể là học sinh cấp ba.

Hành vi của chúng rất tồi tệ, lời nói lại càng độc địa hơn.

Nhưng đối với Ôn Thời Giản mà nói thì cũng chỉ đến thế mà thôi, thậm chí có chút cũ rích. Bởi vì chuyện tương tự, mười năm trước cô đã từng trải qua rồi.

Nhưng cơ thể trong mơ này không hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát của Ôn Thời Giản, nó dường như có suy nghĩ riêng. Sau khi ba người kia dứt lời, nó bắt đầu run rẩy nhẹ vì sợ hãi.

Điểm này, thực ra Ôn Thời Giản đã nhận ra trong giấc mơ trước đó. Lúc trèo xuống từ sân thượng, cô đã mơ hồ cảm thấy cơ thể dường như đang phản kháng lại hành động của mình. Nhưng lúc đó cô không nghĩ nhiều, dù sao cũng là trong mơ, mọi sự vô lý đều trở nên hợp lý.

“Xem ra chỉ là bốc đồng nhất thời, để tao giúp mày bình tĩnh lại.”

Ôn Thời Giản đang suy nghĩ thì cùng với giọng nói đó, một chậu nước lạnh đã dội thẳng vào mặt, khiến cô ướt như chuột lột ngay tức khắc.

Gió đêm lùa vào từ cửa sổ, mang theo mùi hoa dạ lý hương nồng nặc khó chịu, như đổ thêm dầu vào lửa.

Tiếng cười nhạo đầy ác ý lại vang lên lần nữa.

Ôn Thời Giản rùng mình một cái, một cảm xúc cực đoan đột nhiên dâng lên trong lòng, cơ thể lại có dấu hiệu mất kiểm soát, dường như muốn kéo cô nhảy xuống từ cửa sổ đang mở.

Đây là một loại cảm xúc phức tạp khó tả. Ngoài nỗi sợ hãi, còn xen lẫn một chút khao khát được giải thoát.