Tổng cộng có bảy người. Ngoài Bạch Đào ra, lần lượt là: Hoàng Hồng – thanh niên tóc vàng, Hứa Sinh – sinh viên đại học, Hạch Thụ – ông chú trung niên, Mã Lệ – bác gái, Thi Mão – cô gái thời thượng và Diêu Học – nữ thành phần tri thức.
Cô gái thời thượng – Thi Mão hỏi: “Còn ai chưa biết quy tắc cơ bản của quái đàm do bên chính phủ công bố không?”
Bạch Đào giơ tay: “Em vẫn còn đang đi học, không rành lắm mấy cái này.”
Hai má cô đỏ ửng, gương mặt lộ vẻ xấu hổ, diễn tròn vai một nữ sinh trung học.
Những người khác cũng hùa theo: “Chị Thi Mão, chị nói lại một lần đi, lỡ bọn em nhớ nhầm thì sao.”
Thi Mão bắt đầu giải thích 《Quy tắc cơ bản của quái đàm》, Bạch Đào lập tức dỏng tai lên nghe. Cô thực sự không biết những thông tin này, vì lúc xuyên qua, thế giới thực vẫn còn là một thế giới chủ nghĩa duy vật.
Một, khi tiến vào phó bản quái đàm, việc đầu tiên là phải tìm tờ giấy quy tắc. Giấy quy tắc là xiềng xích, cũng là tấm chắn bảo vệ. Hãy nhớ, trên giấy quy tắc không có quy tắc nào là hoàn toàn sai hết.
Hai, hãy sắm vai thật tốt nhân vật của mình, đừng làm những việc trái với thân phận hiện tại.
Ba, chú ý thời gian trong phó bản. Nếu phó bản kết thúc mà nhiệm vụ vẫn còn chưa hoàn thành, bạn sẽ bị kẹt lại trong phó bản vĩnh viễn.
Bốn, các quy tắc trên giấy được chia thành quy tắc cốt lõi và quy tắc phụ trợ. Vi phạm quy tắc cốt lõi chắc chắn sẽ chết, còn vi phạm quy tắc phụ trợ sẽ bị phó bản làm ô nhiễm. Tuyệt đối đừng vi phạm quy tắc phụ trợ quá ba lần, bởi vì sau ba lần, cái chết sẽ gõ cửa.
…
Sương mù màu xám bắt đầu xuất hiện, Thi Mão liền tăng tốc nói nhanh hơn, đồng thời chạy về phía nghĩa trang.
Dưới sự dẫn dắt của cô ấy, cả nhóm cùng chạy theo. Bên ngoài nghĩa trang U Minh, sương mù nhanh chóng bao phủ tất cả mọi thứ, chỉ còn nơi này của bọn họ giống như một hòn đảo bị cô lập, không bị xâm nhiễm.
Bảy người theo sau Cẩu Cẩu, chạy về phía đại sảnh bán mộ ở trung tâm nghĩa trang.
Bạch Đào bám lấy Mã Lệ, phụ nữ lớn tuổi thường dễ bắt chuyện hơn.
“Thím ơi, sao thím lại vào đây vậy ạ?”
Mã Lệ tỏ ra vẻ xui xẻo: “Lúc đó thím chỉ đang ngủ ở nhà, có làm cái gì đâu, thế mà vẫn bị kéo vào đây.”
Nghe vậy, Diêu Học không nhịn được buông lời mỉa mai: “Thím à, thím đúng là chẳng cập nhật tin tức gì hết. Tất cả mọi người đều bị kéo vào trong lúc đang ngủ đấy, thân thể của chúng ta vẫn ở thế giới thực, chỉ có ý thức của chúng ta là tiến vào phó bản quái đàm thôi.”
“Haiz, khoảng thời gian trước tôi vừa mới lo liệu tang lễ cho vợ xong, không ngờ bây giờ lại tới lượt mình.” Ông chú trung niên – Hách Thụ thở dài.
Diêu Học lạnh lùng cười khẩy nói: “Từ sau khi quái đàm xuất hiện, tất cả các ngành nghề đều sa sút, chỉ có nhà tang lễ là ăn nên làm ra. Nếu lần này còn sống sót quay về, tôi sẽ nghỉ việc, xin vào làm ở nhà tang lễ.”
“Sống sót quay về á hả? Mà nói chứ, đến giờ còn không rõ mục tiêu của phó bản lần này là gì, muốn ra ngoài đâu có dễ như vậy.”
Mã Lệ hỏi: “Không thể phá hủy phó bản à?”
Hoàng Hồng hắng giọng: “Nghe mấy bài tuyên truyền tẩy não thì thấy bảo không thể phá hủy phó bản quái đàm được. Việc duy nhất chúng ta có thể làm là sống sót hoàn thành yêu cầu trên giấy quy tắc. Không phải sợ bị thương, sau khi thông qua phó bản sẽ hồi phục lại bình thường.”
Bạch Đào: “?”
Phó bản quái đàm không thể bị phá hủy?
Y thức thế giới, chắc là đáng tin nhỉ?
Thi Mão xoa đầu Bạch Đào, khẽ nói: “Yên tâm, chị sẽ bảo vệ em. Nhớ núp sau lưng chị nhé.”
Bạch Đào nhìn vào mắt Thi Mão, thấy được trong đó vẻ nghi ngờ ẩn sâu.