Nghe nói mấy năm nay gặp đại hạn, đồng ruộng mất mùa liên miên, dân chúng ai nấy đều sống trong cảnh lầm than, khổ sở. Lương thực tích trữ trong nhà họ Hứa cũng chỉ vừa đủ ăn đong từng bữa. Hứa Tri Nam khẽ thở dài, xoa cái bụng lép kẹp, vẫn thấy đói lắm. Cuộc sống khốn khổ này đến bao giờ mới có ngày kết thúc đây! Nàng ngẩng đầu nhìn trời xanh, rồi lại cúi xuống nhìn đứa muội muội Nhị Nha tóc tai khô vàng bên cạnh, con bé đang đói đến mức phải mυ'ŧ ngón tay.
Hứa Tri Nam nhìn cảnh ấy mà lòng chua xót, tất cả cũng chỉ tại cái nghèo mà ra. Nàng quay lại nhìn người mẫu thân nhút nhát, người phụ thân thật thà, bà nội cay nghiệt đanh đá, Đại bá mẫu lười biếng, Nhị thẩm ích kỷ, và những người nam nhân trong nhà gần như vô hình, chỉ biết bo bo giữ lấy lợi ích của bản thân. Hoàn cảnh này khiến nàng không khỏi nghĩ đến tương lai sau này của chính mình, một cuộc đời tăm tối dường như đã có thể nhìn thấy trước mắt.
Trong lòng Hứa Tri Nam đột nhiên bùng lên một ngọn lửa ý chí. Nàng không muốn chấp nhận một số phận như vậy!
[Đinh!"Kim phong ngọc lộ nhất tương phùng, tiện thắng khước nhân gian vô số!" Hệ thống mô phỏng nhân sinh đang tiến hành khóa lại!]
Cái gì! Hệ thống! Bàn tay vàng của người xuyên không cuối cùng cũng đã tới rồi! Hứa Tri Nam lòng vô cùng kích động, vụt đứng dậy, ba chân bốn cẳng chạy vội về căn phòng phía sau nhà.
"Đại Nha, đi đâu đấy! Đừng chạy lung tung, lát nữa còn phải ra đồng làm việc!" Bà Vương lớn tiếng gọi với theo.
Hứa Tri Nam giả vờ như không nghe thấy gì, co cẳng chạy biến mất tăm, đầu không hề ngoảnh lại. Bà Vương tức tối bực mình, thầm nghĩ từ lúc con nhỏ Đại Nha này ốm dậy, sao nó càng ngày càng trở nên khó ưa như vậy không biết! Hứa Tri Nam đã chạy về đến phòng, bên trong tối om, nàng vội đóng cửa rồi cài chốt cửa sổ lại.
Nàng khẽ gọi: "Hệ thống, hệ thống."
[Đinh! Hệ thống mô phỏng nhân sinh đã tải thành công!]
[Đang đọc thông tin ký chủ...]
[Tên họ: Hứa Đại Nha]
[Tuổi tác: 6 tuổi]
[Giới tính: Nữ]
[Thể chất: 3 (Ngươi yếu như sên)]
[Trí lực: 4 (Thấp hơn mức trung bình)]
[Sức mạnh: 2 (Sức lực chỉ ngang đứa trẻ ba tuổi)]
[Nhanh nhẹn: 3 (Ngươi chạy còn chậm hơn cả ốc sên)]
[Kỹ năng: Không]
[Trang bị: Không]
[Tài sản: Không]
[Kẻ yếu đuối như ngươi lại vọng tưởng thay đổi vận mệnh, nhưng có hệ thống trợ giúp, đó không còn là mơ tưởng hão huyền!]
[Mỗi bảy ngày có thể mở một lần mô phỏng nhân sinh, lần đầu miễn phí, các lần sau sẽ cần trả phí.]
[Có muốn khởi động mô phỏng nhân sinh không?]
[Số lần mô phỏng còn lại: 1]
Hứa Tri Nam hít sâu một hơi, nhìn vào màn sáng hư ảo chỉ mình nàng thấy được trước mắt, run run dùng bàn tay nhỏ gầy xanh xao ấn vào nút [Có.].
[Mô phỏng nhân sinh khởi động thành công...]
[Đang mô phỏng...]
[6 tuổi: Vì trận sốt cao trước đó, thân thể ngươi mãi không hồi phục hoàn toàn. Sau khi tham gia vụ thu hoạch, ngươi mệt đến rã rời, lại thêm ăn không đủ no, ngủ không đủ giấc, thân thể càng thêm suy yếu. Thể chất -1.]
[Triều đình hạ lệnh trưng binh, trong nhà sắp xếp để phụ thân ngươi ra chiến trường.]
[Phụ thân ngươi nhập ngũ không lâu, mẫu thân ngươi phát hiện đã mang thai ba tháng.]
[Chẳng may, chỉ một tháng sau phụ thân ngươi đã tử trận nơi sa trường. Tin dữ truyền về, mẫu thân ngươi đau buồn quá độ, không may bị ngã một lần, dẫn đến sinh non.]
[7 tuổi: Các bá phụ, thúc phụ và thẩm thẩm trong nhà xúi giục chia gia sản. Ngươi, mẫu thân và muội muội bị đuổi ra khỏi nhà, chỉ được chia cho một lạng bạc, hai mẫu ruộng bạc màu, cùng số lương thực đủ ăn trong một tháng, buộc phải dọn đến ở trong một căn nhà tranh nhỏ cuối thôn. Năm đó, cuộc sống của ba mẹ con ngươi vô cùng cơ cực.]
[Ngươi quyết tâm thay đổi vận mệnh gia đình, từng nghĩ đến chuyện buôn bán nhỏ kiếm sống, nhưng vì mẫu thân ốm liệt giường, trong nhà chỉ còn lại muội muội nhỏ dại, ngươi đành phải từ bỏ ý định. Nhờ nỗ lực không ngừng, ngươi nhớ lại được một vài phương pháp giúp tăng sản lượng lương thực từ ký ức đời trước, thậm chí còn biết cách ủ phân bón. Một mình ngươi vừa phải chăm sóc mẫu thân bệnh tật, vừa phải trông nom muội muội thơ dại, lại vừa phải làm việc đồng áng cật lực, cuối cùng cũng gieo trồng xong hai mẫu ruộng.]
[Nhưng đến vụ thu hoạch, vì hạn hán kéo dài nên lại gặp cảnh mất mùa. Ruộng nhà ngươi nhờ có cách làm mới nên tuy sản lượng không cao nhưng vẫn khá hơn một chút so với các nhà khác trong thôn. Song, năm nay thuế lương thực lại tăng cao, sau khi nộp đủ thuế thì số lương thực còn lại chẳng còn được bao nhiêu. Thân thể ngươi ngày một tiều tụy vì lao lực quá sức ngày đêm. Kỹ năng [Làm ruộng] +1, Thể chất -1.]
[8 tuổi: Ngươi lớn hơn một chút nhưng thân hình vẫn gầy gò, nhỏ bé. Năm này, người trong thôn bắt đầu nhòm ngó phương pháp canh tác của nhà ngươi. Ngươi không còn cách nào khác, đành phải chỉ dạy cho bọn họ, hy vọng đổi lấy chút che chở. Nhưng phần lớn người trong thôn lại coi đó là lẽ đương nhiên, thậm chí có kẻ thấy nhà ngươi chỉ toàn quả phụ cô nhi nên càng thêm nhòm ngó, khinh miệt.]
[Mẫu thân ngươi trong một lần ra ngoài không may gặp phải tên Nhị Lại Tử du thủ du thực ở đầu thôn. Hắn định giở trò đồϊ ҍạϊ , nhưng bị mẫu thân ngươi chống cự quyết liệt. Nhị Lại Tử thẹn quá hóa giận, trong lúc xô xát đã lỡ tay đánh chết mẫu thân ngươi.]
[Sau khi thi thể mẫu thân ngươi được tìm thấy, Nhị Lại Tử lại trơ trẽn khăng khăng là do mẫu thân ngươi quyến rũ hắn trước, trong lúc giằng co bà ấy đã tự ngã mà chết.]
[Người nhà họ Hứa cho rằng mẫu thân ngươi làm mất mặt gia tộc, liền vội vàng tổ chức mai táng qua loa cho xong chuyện.]
[Khi ngươi về đến nhà mới hay tin dữ.]
[Năm đó, vì mẫu thân ngươi bị mang tiếng xấu, thanh danh của hai chị em ngươi càng thêm tồi tệ. Cuộc sống của ngươi và muội muội ở trong thôn càng thêm khổ cực. Hai mẫu ruộng của nhà ngươi cũng bị nhà Đại bá phụ và Tứ thúc phụ lấn chiếm. Ngươi khi ấy còn quá nhỏ bé, chỉ biết nuốt nước mắt vào trong, cùng muội muội tiếp tục đào rau dại sống tạm qua ngày.]