Xuyên Vào Giống Cái Ác Độc, Tôi Trở Thành Vạn Nhân Mê

Chương 9: Nhớ lại

Vân Diễm nhận lấy bát thuốc nhăn mặt uống sạch rồi nhẹ giọng nói “Cảm ơn anh.”

Cả ba giống đực đều không thể tin nổi nhìn cô. Mặc dù đã là lần thứ hai nghe được những lời này, mặc dù đã cảm nhận được rằng người ngồi đây không còn như trước nữa nhưng cũng quá đột ngột rồi đi.

Cô rất khó hiểu trước phản ứng của những người trước mặt này, cô đã làm điều gì kỳ lạ sao.

[Tiểu Tiêu, tại sao bọn họ lại nhìn tôi như thế?] Vân Diễm chat với hệ thống.

[Vì nguyên chủ trước đây chưa từng cảm ơn bọn họ vì bất kỳ điều gì, thực tế cái giống cái ở đây ít khi nào làm vậy.]

Tử sâm không nhịn được nhìn cô. Những điều vốn nghẹn ở họng giờ lại một mạch nói ra.

“Tại sao lại làm vậy?”

Cô bình tĩnh đặt bát xuống nhẹ giọng nói.

“Xin lỗi các anh, trước đây là tôi không đúng, tôi thật lòng xin lỗi.”

Cả ba giống đực đều lạnh đi vì điều mình vừa nghe. Toàn bộ khoảng thời gian qua cô hành hạ bọn họ tới sống đi chết lại. Bọn họ nhớ lại từng nỗi đau trải qua.

Thịnh Phúc là một thú nhân đại bàng kiêu hãnh, bá chủ bầu trời, vì cô mà sống không bằng những con chim sẻ chim cốc ngoài kia. Bị cô nhổ lông làm quạt, vì không nghe lời mà cắt đi móng vuốt. Từng vết thương trên người đến giờ vẫn còn âm ỉ đau, hình ảnh cô cầm roi cầm dao lần lượt thủ từng dụng cụ lên người hắn vẫn không thể nào lu mờ khỏi tâm trí.

Hạo Hiên là thú nhân rắn mạnh mẽ tự do vì bị ép kết đôi mà tối ngày phải chịu sự xiềng xích tra tấn. Nguyên chủ đã cắt đuôi, rút vảy anh trong những cơn thịnh nộ của chính mình. Cô từng nói anh là loài rắn dơ bẩn, không xứng nhìn thấy ánh mặt trời mà giam cầm anh dưới hầm trong vài ngày cho đến khi Thịnh Phúc phát hiện ra và tới mở cửa.

Còn Tử Sâm có lẽ là thảm nhất. Thú nhân tộc sói oai hùng, mới thành niên đã là chiến binh cấp 5, tiền đồ rộng mở, bỗng sống không bằng con chó trong nhà chịu mọi sỉ vả, tra tấn sau khi bị cô lừa, trói buộc bằng kết thú ép buộc. Vậy mà cuối cùng cái kết của anh lại là bị đánh thuốc kéo xác ra thung lũng chết.

Nguyên chủ đều dùng một kế: Đánh thuốc mê cưỡng bức đánh dấu, để máu của bản thân trực tiếp chảy vào người họ để điều khiển.

Một năm tra tấn hành hạ, sống không bằng chết vậy mà lại chỉ bằng một câu xin lỗi để gạt bỏ đi. Dù phần nào nhận ra sự khác biệt của giống cái đang ngồi đó nhưng bọn họ không cam tâm.