Từ công ty đến nơi ở của vai chính thụ mất khoảng nửa tiếng đi xe.
Tống Nhược Thần tận dụng khoảng thời gian này để hồi tưởng lại cuộc sống hằng ngày của thư ký Tống.
Lúc đọc truyện, anh từng thấy bình luận phàn nàn rằng: chỉ cần vai chính công hoặc thụ thốt ra một câu “Thư ký Tống, đi làm đi”, dù có là sao trên trời, thư ký Tống cũng có thể xiên que mang về cho bằng được.
【Dù là nhân vật công cụ, nhưng về cuối truyện, trong cuộc đối đầu với phản diện lớn nhất cũng chính là em trai của vai chính công, Giản Dục Hành, thư ký Tống đã đóng vai trò vô cùng quan trọng.】
Hệ thống nhắc nhở.
Tống Nhược Thần: “…”
Tôi… tôi á?
Được xuyên vào một nhân vật ngầu lòi như vậy, hình như tôi cũng có tí bản lĩnh đấy chứ?
【…】
“Nhưng tôi sẽ không chọc vào hắn đâu.” Tống Nhược Thần nói, “Tôi rất quý mạng.”
Xe dừng trước một trung tâm eSports. Tống Nhược Thần nhớ lại tình tiết trong truyện, lúc này vai chính thụ một streamer game, vừa mới kết thúc vai trò bình luận viên cho một trận đấu eSports.
Sau khi lạc đường mất 10 phút, cuối cùng anh cũng tìm thấy vai chính thụ Yến Từ trong phòng nghỉ dành cho khách mời.
Cậu ta đang co rúm người lại, run rẩy trước một cặp vợ chồng.
Tống Nhược Thần có chút ấn tượng. Vai chính thụ là một tiểu khổ mệnh, có một gia đình toàn những kẻ hút máu. Đám người này thỉnh thoảng lại xuất hiện vài lần để cố ý làm tăng độ ngược của bộ truyện.
“Anh trai sắp kết hôn rồi, cũng không biết giúp đỡ một tay.” Alpha, cha nuôi của nam chính thụ nói. “Gả vào nhà họ Giản, suốt ngày phô trương ngoài xã hội, hào nhoáng vậy mà chẳng thèm nhìn xem nhà mình ra sao.”
“Con không có…” Vai chính thụ lắp bắp, tiếng cãi vã thu hút càng ngày càng nhiều người chú ý. Cậu ta lo lắng cúi đầu, “Ba mẹ, về nhà rồi nói, đừng ở đây.”
Vài giây sau, Tống Nhược Thần tiến lên, đứng chắn trước mặt Yến Từ.
“Phu nhân.” Tống Nhược Thần cố gắng nhập vai đến mức ngón chân cũng phải bấu chặt xuống đất. “Tổng giám đốc Giản bảo tôi đến đón ngài về nhà.”
Yến Từ mờ mịt ngẩng đầu lên. Mỗi lần cậu ta và Giản Phong giận dỗi, đều là thư ký của đối phương đến đón cậu ta.
Bất kể cậu ta trốn ở đâu, giận dỗi thế nào, người này vẫn luôn tìm thấy cậu, sau đó bất chấp tất cả mà mang cậu quay lại bên Giản Phong, dù cậu không hề muốn.
Cậu cúi đầu, dù sao… thư ký Tống cũng sẽ lo liệu mọi thứ.
“Về cái gì mà về?” Alpha đứng bên cạnh đột nhiên lớn tiếng. “Yến Từ là do nhà chúng tôi nuôi lớn, cậu nói mang đi là mang đi được chắc?”
“Cũng đúng.” Tống Nhược Thần gật gù. “Vậy mấy người cứ nuôi đi.”
Vốn dĩ tôi cũng chẳng muốn làm việc này.
“?” Alpha nọ đang hùng hổ bỗng nghẹn họng, người cũng đứng hình.
“Thư ký Tống, anh trai nó cần một chỗ ở.” Gã Alpha kia hạ giọng. “Không đủ tiền, cần gia đình hỗ trợ một chút.”