Khi Nhóc Vạn Nhân Mê Xuyên Thành Pháo Hôi Độc Ác

Chương 1: Thời đại nào rồi mà còn có người vác bao tải đi tàu chứ?

Tàu hỏa từ từ dừng lại ở một ga, toa tàu ồn ào hẳn lên, một đợt hành khách mới chen chúc bước lên.

Mễ Thu vác bao hành lý của mình, bị dòng người đẩy tới đẩy lui một hồi lâu, cuối cùng cũng đến được chỗ ngồi của mình.

Lau mồ hôi một cái, đặt bao tải lên giá hành lý phía trên, lúc này Mễ Thu mới tháo khẩu trang ra.

Ngay khi đó, âm thanh ồn ào xung quanh Mễ Thu trong khoang tàu dần nhỏ lại, rồi đột nhiên im bặt.

Phương Tình không mua được vé giường nằm, đã ngồi chen chúc trên tàu hơn chục tiếng đồng hồ. Nhìn thấy chỗ trống bên cạnh bị một người khác chiếm lấy, sắc mặt cô hơi khó coi.

[Thời đại nào rồi mà còn có người vác bao tải đi tàu chứ?]

Phương Tình nhích vào trong một chút, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, cố gắng giữ khoảng cách với Mễ Thu.

Một lát sau, cô cảm thấy xung quanh có gì đó kỳ lạ, bỗng quay đầu lại.

Khoảnh khắc đó, mắt Phương Tình trợn tròn.

[Má nó! Đây là tiên nhân phương nào hạ phàm vậy?]

"Bé gái à, đừng nhìn người ta chằm chằm nữa." Bà lão ngồi đối diện lên tiếng nhắc nhở.

Mặt Phương Tình đỏ lên, vội vã quay đầu đi, nhưng vẫn không nhịn được mà lén lút liếc mắt nhìn chàng trai bên cạnh.

[Trời ơi, rốt cuộc đây là vị thần tiên nào giáng thế vậy?]

Bà lão là người rất hay nói chuyện, cười tủm tỉm hỏi Mễ Thu: "Cháu trai à, cháu quê ở đâu vậy?"

Mễ Thu nghe thấy liền chỉ vào chóp mũi mình: "Cháu ạ? Cháu đến từ Phong huyện."

Phương Tình dựng thẳng tai lên nghe, ánh mắt mong chờ nhìn bà lão, trong lòng hô lớn: [Làm tốt lắm! Hỏi nhiều chút nữa đi! Tốt nhất là moi cả chiều cao, số đo ba vòng luôn!]

Nhưng sau khi mở lời, bà lão lại bắt đầu kể về những chuyện trong quá khứ của mình, khiến Phương Tình hơi thất vọng.

Mễ Thu ngồi bên cạnh vừa nghe bà lão nói chuyện, vừa thất thần nghĩ về cốt truyện.

Mễ Thu là người xuyên sách, ở thế giới trước, cậu gặp tai nạn xe hơi trên đường đi nhận giải và qua đời.

Nhưng theo chỉ dẫn của đại thần xuyên không, Mễ Thu có được một cơ hội sống lại.

Chỉ cần cậu đóng vai một pháo hôi ác độc trong thế giới này, đợi sau khi kịch bản hoàn thành, cậu có thể tiếp tục sống dưới thân phận "Mễ Thu" của thế giới này.

Nhân vật "Mễ Thu" trong truyện không có nhiều đất diễn, mặc dù luôn đối nghịch với nhân vật chính, nhưng vì nhân vật chính có tính cách hiền lành, chỉ cần "Mễ Thu" xin lỗi, hai người lại hòa thuận như cũ.

Ít nhất vấn đề an toàn tính mạng vẫn được đảm bảo, Mễ Thu nghĩ thầm.

Dù làm pháo hôi độc ác không dễ, nhưng Mễ Thu là người cố chấp, chuyện đã đồng ý thì sẽ làm đến nơi đến chốn.